Vợ Cũ Quay Lại: Tổng Tài Biết Sai

Chương 247 :

Ngày đăng: 16:20 19/04/20


Nhưng Trần Hòa Thành dường như đã biết trước Lý An Ni sẽ có phản ứng này, thế nên cũng mau chóng bước đến nhẹ nhàng khóa chặt hai tay của Lý An Ni.



Lý An Ni còn chưa kịp phản ứng thì Trần Hòa Thành đã bẻ ngược hai tay cô ta ra sau lưng, rồi kéo Lý An Ni vào lòng mình.



“Tránh ra! Tránh ra!” Lý An Ni điên tiết, cố gắng vùng vẫy để thoát ra, nhưng một nữ diễn viên yếu đuối làm sao khỏe bằng một người đàn ông hay làm việc nặng?



Thế nên, cho dù Lý An Ni có vùng vẫy thế nào thì Trần Hòa Thành vẫn cứ nhìn cô ta bằng vẻ mặt châm chọc.



“Súc sinh! Khốn nạn! ***!” Lý An Ni bắt đầu liên tục mắng chửi Trần Hòa Thành.



Nhưng Trần Hòa Thành vẫn giữ nguyên vẻ mặt đó, còn từ từ đưa tay ra bắt đầu sờ soạng khắp người Lý An Ni.



“Mày là đồ khốn kiếp! Khốn nạn!” Lý An Ni chợt đưa chân lên định đá vào bụng Trần Hòa Thành.



Nhưng Trần Hòa Thành cũng vẫn dễ dàng tránh được đòn tấn công của Lý An Ni, anh ta đẩy mạnh Lý An Ni xuống đất rồi thuần thục dùng chân của mình kềm chặt chân cô ta, sau đó dùng một tay giữ chặt hai cánh tay của Lý An Ni.



Trần Hòa Thành vuốt ve gương mặt mềm mại của Lý An Ni, đắc ý nói: “Lý An Ni, anh thấy rất thích dáng vẻ giơ nanh múa vuốt này của em, nhìn rất kích thích!”



“Mày… mày…” Lý An Ni giận đến mức hai mắt long lên sòng sọc, phun nước bọt vào mặt Trần Hòa Thành.



Nhưng Trần Hòa Thành đưa tay vuốt nước bọt trên mặt xong, hoàn toàn không hề nổi giận mà ngược lại trông còn phấn khích hơn.



Lý An Ni cố gắng vùng vẫy, muốn thoát khỏi vòng kềm cặp của Trần Hòa Thành, nhưng nhận thấy hoàn toàn không có ích gì. Mùi mồ hôi từ người anh ta tỏa ra khiến Lý An Ni bắt đầu thấy lợm giọng buồn nôn.
Một tiếng “rắc” vang lên, điện thoại của Lý An Ni đập mạnh vào tường vỡ nát, sau đó rơi xuống đất như một miếng sắt vụn.



“Chậc chậc chậc…” Trần Hòa Thành trông thấy thế thì không hề nổi giận, ngược lại còn cười nói với Lý An Ni: “Cục cưng, em giận rồi à? Nhưng anh lại thích cái dáng vẻ nổi giận này của em đấy.”



“Trần Hòa Thành, tao sẽ giết mày.” Môi Lý An Ni lúc này đã bị cắn đến tóe máu, cô ta nuốt nước bọt, ánh mắt đằng đằng sát khí.



Nhưng Trần Hòa Thành không hề quan tâm, chỉ nở nụ cười khinh bỉ rồi tiếp tục đắc ý giày vò Lý An Ni.



Lúc này, tròng mắt Lý An Ni đã long lên sòng sọc, trong đầu cô ta chỉ có một suy nghĩ, nhất định phải giết chết Trần Hòa Thành!



Lý An Ni quay mặt đi, đưa mắt khắp nơi tìm vũ khí gì đó có thể giết được Trần Hòa Thành, nhưng căn phòng của Trần Hòa Thành rất rách nát, chẳng có thứ gì có thể gây ra đòn chí mạng cả.



Nhưng lúc này, một con dao gọt trái cây nằm dưới gầm bàn chợt thu hút được sự chú ý của Lý An Ni, con dao ấy rất bén, trên đầu mũi dao sắc lạnh còn dính lại một ít vỏ táo đã bị thâm.



Cơn giận phừng phừng của Lý An Ni càng lên cao, cô ta quay sang nhìn Trần Hòa Thành, thấy anh ta đang nhắm mắt, cơ mặt giật giật hưởng thụ.



Lý An Ni vừa cảnh giác nhìn Trần Hòa Thành vừa e dè vươn tay ra.



Nhưng cho dù Lý An Ni đã cố vươn hết tay ra rồi thì con dao gọt trái cây ấy cũng vẫn còn cách rất xa! Cô ta cắn răng, cố gắng cử động cơ thể một chút, vươn người mau chóng chộp lấy con dao.



Ngay lúc đó, Trần Hòa Thành đột nhiên mở mắt ra.