Vợ Cũ Quay Lại: Tổng Tài Biết Sai
Chương 350 :
Ngày đăng: 16:21 19/04/20
Trong một căn hộ cao cấp nhất ở trung tâm thành phố H...
Ánh đèn mờ ảo, âm nhạc du dương trong phòng, Thẩm Sở Hà mặc đồ ngủ màu kem sữa, tỏa ra hương thơm thoang thoảng, mái tóc màu hạt dẻ ngang vai xõa tự nhiên.
Cô rót một ly rượu vang, chậm rãi đi đến trước mặt một chàng trai.
Chàng trai đó đón lấy ly rượu, nhẹ nhàng thưởng thức: “Mình nghe nói, hôm nay cô ấy gặp phải rắc rối ở công ty?”
“Vội vàng gọi mình đến đây như vậy, mình còn tưởng cậu đã nghĩ thông rồi, muốn cùng mình trải qua một đêm tuyệt đẹp!” Thẩm Sở Hà cười yêu kiều, cô quay người lại ngồi lên đùi chàng trai, cô vén áo ngủ lên, cố tình để lộ đôi chân trắng trẻo, “Thì ra là vì chuyện của An Điềm, cậu khiến mình đau lòng quá!”
Thẩm Sở Hà đưa tay cầm lấy ly rượu vang mà chàng trai đó vừa uống, nhẹ nhàng mím môi, ánh đèn phản chiếu lên đôi môi vừa thắm rượu vang của Thẩm Sở Hà càng tạo cảm giác mê hoặc người khác.
Thẩm Sở Hà ngước nhìn chàng trai phía trước, từng chút một áp sát môi mình vào anh.
Chàng trai vẻ mặt lạnh lùng, ánh mắt hững hờ nhìn Thẩm Sở Hà từ từ tiến lại gần, anh không tiếp đón cũng không từ chối, cứ nhìn Thẩm Sở Hà như vậy.
Đôi môi đỏ tươi ngọt ngào càng tiến càng gần, đợi khi đôi môi hai người chỉ còn cách nhau nửa milimet, Thẩm Sở Hà đột nhiên dừng lại, cô nhìn vào đôi mắt chàng trai, ánh mắt đầy mê hoặc.
Cứ như vậy gần một phút, chàng trai đó dường như chẳng hề ngước nhìn.
Cuối cùng, Thẩm Sở Hà lắc đầu, đột nhiên đứng lên.
“Hừ hừ...” Thẩm Sở Hà nhìn chàng trai nọ, bất giác cô than thở, “Cậu là người đàn ông đầu tiên không chủ động tấn công mình đây.”
Chàng trai cười nhẹ, không nói gì.
Thẩm Sở Hà nhún vai: “Nhưng cũng không sao cả, dù sao cậu cũng đang ở cạnh mình, đây cũng là nguyên nhân mình chịu làm việc cho cậu!”
“Vậy cậu phải chuẩn bị tốt để cả đời này làm việc cho mình đấy.” Giọng của chàng trai ngạo mạn cực kỳ
Khi Cao Lỗi đến văn phòng của Susan, Susan vẫn đang tăng ca, ánh đèn sáng trưng, rọi lên khuôn mặt của Susan, cô mặc chiếc váy dài màu vàng, rất phối với màu da trắng trẻo cùng thân hình dịu dàng của cô.
“Susan!” Cao Lỗi cười, chào hỏi Susan, “Từ khi cô trở nên xinh đẹp, tôi cứ cảm thấy đang làm việc với một người khác vậy.”
“Thế bạn gái nhỏ của anh đẹp hay là tôi đẹp?” Từ sau khi Susan trở nên xinh đẹp cũng trở nên thích nói đùa, dù sao thì “cậu chủ” của cô đã từ Mỹ trở về rồi, còn gặp cô vài lần, nói chuyện qua vài lần.
Mỗi khi nghĩ đến đây, Susan luôn cảm thấy rất vui.
“Cái này...” Cao Lỗi nhún vai, thật thà nói, “Bạn gái của tôi xinh hơn cô nhiều! Hơn nữa, trong mắt tôi thì không ai đẹp bằng cô ấy.”
“Được rồi được rồi, anh trợ lý ạ, đừng chém gió về tình yêu nữa?” Susan cười, trước đây cô không có mong muốn gì cả, bây giờ đột nhiên rất vui khi nhìn thấy những cặp tình nhân tình tứ bên nhau, dường như bản thân mình cũng có thể hấp thu được hạnh phúc từ họ vậy.
“Được rồi, chúng ta nói vào việc chính nào.” Cao Lỗi cười nhẹ một tiếng rồi để xấp tài liệu trước mặt Susan.
“Đây là?” Susan cảm thấy thắc mắc ngẩng đầu lên nhìn Cao Lỗi.
“Ba ngày sau, hội đồng quản trị mở cuộc họp khẩn ‘đột xuất’ để quyết định một số việc quan trọng, trong đó là danh sách các thành viên cấp cao tham gia cuộc họp, cô sắp xếp thông báo họ nhé.”
Cao Lỗi cố tình nhấn mạnh từ “đột xuất” để ra hiệu ngầm cho Susan về cuộc họp cổ đông ba ngày sau, tuy là Cố tổng sắp xếp đâu vào đấy, danh sách các nhân viên cấp cao ở công ty cũng đã được định sẵn.
Nhìn vào có vẻ là đột xuất, như vậy mới có thể khiến cho đối phương trở tay không kịp.
Susan nhìn Cao Lỗi, sau đó nghiêm túc gật đầu: “Được rồi, tôi hiểu rồi, tôi sẽ sắp xếp những người cấp cao này.”
“Vất vả rồi.” Cao Lỗi nhìn Susan, “Đợi xong việc này là chúng ta khỏe rồi.”
“Mong là như vậy.” Susan nhìn xấp tài liệu trên bàn thở dài.