Vợ Cũ Quay Lại: Tổng Tài Biết Sai

Chương 421 :

Ngày đăng: 16:22 19/04/20


60421.“An Điềm, chắc cô vẫn chưa biết, thật ra mẹ tôi và mẹ cô khi còn trẻ là bạn thân của nhau đấy.” Tô Thanh Dương thấy An Điềm có vẻ hoang mang thì liền giải thích với cô.



Trong quá trình Tô Thanh Dương tìm kiếm An Điềm, Tần Thanh Nguyệt đã tìm dịp để kể cho anh nghe chuyện An Điềm là con gái của bạn thân bà.



Không những vậy, Tần Thanh Nguyệt còn khích lệ con trai phải theo đuổi An Điềm. Bà nói, An Điềm nếu đã là con gái của bạn thân bà thì nhân phẩm đương nhiên sẽ được bảo đảm, trước đây bà ghét cô chỉ là vì hiểu lầm mà thôi.



Bây giờ, sau khi biết được thân thế của An Điềm rồi thì Tần Thanh Nguyệt liền tỏ rõ ý cho Tô Thanh Dương biết anh hoàn toàn có thể theo đuổi An Điềm đúng như anh muốn, người mẹ là bà tuyệt đối sẽ không ngăn cản.



Tô Thanh Dương khi biết chuyện của mẹ mình và mẹ An Điềm cũng đã rất kinh ngạc. Nhưng đối với việc mẹ ủng hộ chuyện mình theo đuổi An Điềm, Tô Thanh Dương cảm thấy đã quá muộn rồi.



“Bạn thân của mẹ tôi?” An Điềm kinh ngạc nhìn nét mặt hiền hòa của Tần Thanh Nguyệt, cảm thấy không thể tin được!



Cô trước nay chưa bao giờ nghĩ, sau khi mất đi song thân rồi mà bao nhiêu năm sau vẫn có thể gặp lại bạn thân của mẹ mình, hơn nữa người bạn này lại còn là mẹ của Tô tổng.



“Đúng vậy.” Tô Thanh Dương gật đầu, “Mẹ tôi đã luôn tìm con gái An Nhiên của bạn thân mẹ là Nhậm Điềm, cũng chính là cô đấy, nhưng vì mất liên lạc đã lâu nên cứ luôn không tìm được. Trong một dịp tình cờ, tôi đã kể thân phận của cô cho mẹ nghe, mẹ liền nhận ra cô ngay!”



Tô Thanh Dương ngừng một chút rồi lại nói tiếp: “Trong khoảng thời gian cô mất tích, mẹ tôi đã rất lo lắng, cũng may hôm đó, Thẩm Sở Hà tình cờ gặp được cô, thế nên mới gọi điện báo cho tôi, nhưng chúng tôi lại không biết cô sống ở đâu, chỉ nghe Thẩm Sở Hà nói hình như cô bị thương, vì vậy đoán cô rất có thể sẽ đến bệnh viện, vậy nên mới đến đây tìm.”



Trong lúc Tô Thanh Dương kể lại quá trình tìm kiếm An Điềm thì Cố Thiên Tuấn lại nghe thấy cái tên Thẩm Sở Hà lần nữa, anh cảm thấy người phụ nữ này có gì đó không ổn.



Nhưng An Điềm thì lại không thấy có gì bất thường, cô bây giờ đang mãi suy nghĩ về việc mẹ của Tô tổng lại là bạn thân của mẹ mình, chuyện này đúng là quá trùng hợp rồi!
“Con cảm ơn dì, dì Tần!” An Điềm sụt sịt mũi, gật đầu trịnh trọng với Tần Thanh Nguyệt.



“Còn chuyện này nữa…” Tần Thanh Nguyệt vỗ nhẹ vào tay An Điềm, “Nhiên Nhiên, dì muốn xin lỗi con về những lời dì từng nói và những việc dì từng làm với con trước đây, lúc đó dì đã sai, đã đối xử với con như vậy, dì…”



“Dì ơi, chuyện đã qua rồi thì đừng nhắc lại nữa, dù sao con cũng không để bụng mà.” An Điềm cười với Tần Thanh Nguyệt, cô đương nhiên hiểu lòng của dì Tần, nếu con trai cô mà yêu một cô gái đã li hôn và còn có con riêng thì một người làm mẹ như cô chắc cũng không thể nào yên lòng được.



“Vậy tốt rồi, vậy tốt rồi…” Tần Thanh Nguyệt yên tâm gật đầu với An Điềm, sau đó quay sang kéo Tô Thanh Dương đến bên cạnh mình.



Tô Thanh Dương đang vui trước cảnh đoàn tụ của An Điềm và mẹ mình, hoàn toàn không ngờ lại bị mẹ kéo qua như vậy. Anh ngượng ngùng nhìn mẹ, không biết bà định nói gì.



An Điềm cũng giật mình trước hành động bất ngờ này của Tần Thanh Nguyệt, chỉ biết ngơ ngác nhìn bà.



“Nhiên Nhiên à…” Tần Thanh Nguyệt một tay nắm tay An Điềm, một tay nắm tay Tô Thanh Dương, dịu dàng nói, “Thật ra, Thanh Dương nó…”



“An Điềm, về thôi.”



Đúng lúc Tần Thanh Nguyệt định nói về chuyện của An Điềm và Tô Thanh Dương thì Cố Thiên Tuấn đứng bên cạnh mặt không cảm xúc lên tiếng ngắt lời.



Anh bước đến trước mặt An Điềm rồi kéo An Điềm về phía mình một cách rất tự nhiên và không cho cô có chút phản kháng nào, sau đó cúi xuống áp sát mặt An Điềm, mặc kệ sự tồn tại của Tần Thanh Nguyệt và Tô Thanh Dương mà dịu dàng nói với cô: “Vết thương trên người em còn chưa khỏi hẳn, không được quá lao lực, lỡ như em bị đau thì anh cũng sẽ đau lòng lắm.”