Vợ Cũ Quay Lại: Tổng Tài Biết Sai

Chương 436 :

Ngày đăng: 16:22 19/04/20


60436.“Bám theo chúng ta sao?” An Điềm lập tức quay lại nhìn, quả nhiên trông thấy có hai chiếc xe màu đen đang chạy về phía họ, sắp đuổi kịp đến nơi rồi!



Có phải là người do Cố Thiên Tuấn phái đến không nhỉ?



Nghĩ vậy, An Điềm liền cầm điện thoại áp lên tai hỏi: “Cố Thiên Tuấn, hai chiếc xe bám theo sau xe Tô Thanh Dương có phải là do anh phái đến không? Chạy cũng nhanh nhỉ, cứ như muốn bắt chúng tôi lại không bằng!”



Cố Thiên Tuấn vốn đã lo lắng vì bị An Điềm quát tháo từ nãy, bây giờ nghe An Điềm hỏi như vậy thì hai mày liền cau lại.



Rồi không hề do dự, Cố Thiên Tuấn vừa bước nhanh vào trong xe vừa lắc đầu nói: “Không phải, đội trưởng vệ sĩ chỉ phái vài người theo dõi hai người từ xa thôi, không thể nào có đến hai chiếc xe, cũng không thể nào đuổi theo một cách lộ liễu như vậy được!”



“Vậy…” An Điềm ngẩn người, bất giác quay sang nhìn Tô Thanh Dương, “Tô tổng, Cố Thiên Tuấn nói hai chiếc xe phía sau chúng ta không phải do anh ấy phái đến!”



“Cái gì?” Sắc mặt Tô Thanh Dương lúc này càng nghiêm trọng hơn, “Vậy hai chiếc xe đó là…”



“Đuổi lên đến nơi rồi kìa!”



Tô Thanh Dương còn chưa dứt câu thì An Điềm đã hét lên, rồi ngay sau đó, một chiếc xe đột nhiên tăng tốc chạy lên ngang bằng bên phải xe của Tô Thanh Dương.



Tô Thanh Dương lập tức xoay vô lăng né sang trái để tránh việc hai xe tông nhau, An Điềm bị bất ngờ nên tuột tay, chiếc điện thoại trong tay liền văng ra khỏi cửa sổ xe, rơi xuống đất vỡ tan tành.



“A lô? A lô? An Điềm!” Cố Thiên Tuấn nghe tiếng động trong điện thoại thì liền tăng tốc xe, phóng như bay rời khỏi sảnh tiệc sang trọng.



“Cố tổng! Cố tổng!” Susan và cả đám người trông thấy Cố Thiên Tuấn không nói không rằng mà bỏ đi thì liền hốt hoảng gọi lại: Không phải là muốn tạo bất ngờ cho An Điềm rồi cầu hôn à? Họ đã vất vả trang hoàng suốt cả một tuần cơ mà! Lẽ nào đã xảy ra chuyện khẩn cấp gì rồi sao?




An Điềm tức giận vỗ vào đầu mình: Đầu óc mình làm sao thế? Vừa rồi còn nghĩ hai chiếc xe này không có ác ý gì, cuối cùng suýt nữa bị tông chết!



Tô Thanh Dương lúc này cau mày dữ dội, chiếc xe của anh đang bị kẹp giữa hai chiếc xe nọ, anh mà tăng tốc thì họ cũng tăng tốc theo, còn anh mà giảm tốc thì hai chiếc xe ấy cũng giảm tốc, giờ anh chỉ có thể ngoan ngoãn lái xe ở giữa mà thôi.



“Này! Các người là ai?” Tô Thanh Dương không nhịn nổi nữa, quay sang hét to, “Tôi đã báo cảnh sát rồi! Nếu biết điều thì mau cút đi!”



Thật ra Tô Thanh Dương từ lúc phát hiện ra hai chiếc xe này thì chỉ lo lái nhanh đi, hoàn toàn không có thời gian báo cảnh sát, còn điện thoại của An Điềm đã bị rơi ra ngoài, không báo cảnh sát được, thế nên anh nói như thế chỉ để dọa hai người kia thôi.



Nhưng Tô Thanh Dương nhận ra lời mình nói hoàn toàn không có tác dụng gì, hai chiếc xe ấy vẫn không hề có dấu hiệu sẽ dừng lại.



Bây giờ chỉ còn mong Cố Thiên Tuấn có thể mau chóng đuổi đến nơi!



Trong lúc Tô Thanh Dương đang mải suy nghĩ thì chiếc xe bên phải đột nhiên bấm còi inh ỏi, An Điềm và Tô Thanh Dương còn chưa kịp phản ứng thì chiếc xe bên trái cũng giống như đang hưởng ứng theo, cũng bấm còi inh ỏi.



An Điềm và Tô Thanh Dương đưa mắt nhìn nhau, cảm thấy sắp có chuyện lớn rồi.



Quả nhiên, hai chiếc xe nọ cùng lúc rẽ sang bên phải, khiến chiếc xe của Tô Thanh Dương ở giữa cũng phải rẽ theo sang bên phải.



Tô Thanh Dương cực kì hốt hoảng, nhưng cũng không còn cách nào khác, đành phải cố gắng lái xe giữa khe hẹp cực nhỏ mà hai chiếc xe kia chừa ra.



Cứ thế, Tô Thanh Dương bất đắc dĩ chở An Điềm đi qua mấy khúc cua, bị hai chiếc xe nọ ép rời khỏi khu nhà giàu mà chạy thẳng ra biển…