Vợ Cũ Quay Lại: Tổng Tài Biết Sai

Chương 518 :

Ngày đăng: 16:23 19/04/20


60518.“Cái gì?” Trương Hiển Hy kích động đứng phắt dậy. Thời gian trước đây, Chu Mộng Chỉ vô cớ nhảy lầu, Trương Hiển Hy sau khi điều tra thì biết được cổ phần đứng tên Chu Mộng Chỉ đã được chuyển giao vào tay Leonard.



Trương Hiển Hy lúc ấy đã nghi ngờ, cái chết của Chu Mộng Chỉ có liên quan đến Leonard, thế nên đã bảo Cố Thiên Tuấn thử đi điều tra.



Nhưng Cố Thiên Tuấn lại nói, sau lưng Leonard hẳn còn có kẻ khác, bây giờ cứ án binh bất động đã!



Cho dù có đúng như lời Cố Thiên Tuấn đã nói, sau lưng Leonard đúng là còn kẻ khác.



Nhưng Trương Hiển Hy có suy đoán thế nào cũng không thể ngờ được rằng, kẻ bí ẩn đứng sau Leonard ấy lại chính là Cố Thiên Kỳ!



Chuyện này thì chắc ngay cả Cố Thiên Tuấn cũng không ngờ đến nhỉ?



Trương Hiển Hy đang trong cơn kinh ngạc, bất giác quay sang nhìn Cố Thiên Tuấn.



Quả nhiên, khi Cố Thiên Tuấn nghe Cố Thiên Kỳ nói câu ấy, ánh mắt vốn luôn bình thản cũng thoáng hiện lên một nét bất ngờ.



Tất cả mọi người trong phòng họp khi nghe câu ấy cũng bất giác giật mình.



Cậu Cố quả là có bản lĩnh, có thể lấy được số cổ phần của vợ cũ Cố tổng!



Bây giờ đã lợi hại thế này, không biết sau này còn có thể tung chiêu đáng sợ ra sao!



Phòng họp lập tức trở nên tĩnh lặng, thời gian nặng nề trôi qua, tất cả mọi người đều như nín thở, không dám ho he tiếng nào, chỉ biết im lặng quan sát tình hình, chờ thời cơ thích hợp rồi chọn đúng chỗ dựa cho mình!



Trương Hiển Hy mất một lúc lâu mới thoát khỏi sự bất ngờ, bây giờ bắt đầu cảm thấy mọi chuyện không ổn rồi!



Nhưng quay sang nhìn Cố Thiên Tuấn, Trương Hiển Hy lại càng sốt ruột hơn!



Cố Thiên Tuấn chỉ hơi kinh ngạc một chút lúc đầu, bây giờ lại trở về dáng vẻ lạnh lùng thản nhiên!




“Tránh ra!” An Điềm điên cuồng đẩy hai người nọ, “Tôi phải đi gặp Cố Thiên Tuấn!”



“Cho cô ấy đi đi!”



Susan vẫn nhìn chằm chằm vào màn hình, phẩy tay với hai người mặc áo đen, tỏ ý bảo họ tránh ra: Thật ra, để An Điềm có mặt đúng lúc, nhìn cảnh Cố Thiên Tuấn bại dưới chân của cậu chủ thì cậu chủ chắc sẽ còn vui hơn nữa!



Hai người mặc áo đen nhìn Susan rồi bước tránh sang một bên, nhường đường cho An Điềm.



Ngay lập tức, An Điềm đẩy cửa chạy ra ngoài, vừa chạy rất nhanh vừa lẩm bẩm: “Cố Thiên Tuấn, cho dù anh có là tổng tài tập đoàn Cố Thị hay là người bình thường thì em cũng sẽ luôn ở cạnh anh, sẽ luôn như vậy! Anh hãy đợi em, nhất định phải đợi em!”



Do An Điềm không biết phòng họp nơi Cố Thiên Tuấn và Cố Thiên Kỳ đang họp ở đâu nên chỉ có thể chạy tìm lung tung như một con ruồi mất đầu.



Một cánh cửa, hai cánh cửa…



An Điềm liều mạng mở hết tất cả các cánh cửa mình thấy, nhưng trước mắt cô chỉ là những căn phòng trống rỗng hoặc những ánh mắt của những người xa lạ.



“Cố Thiên Tuấn, anh đang ở đâu, anh rốt cuộc đang ở đâu?”



An Điềm chạy tìm khắp nơi, hai mắt dần đỏ hoe lên, từ trước đến nay đều là Cố Thiên Tuấn vào lúc cô gặp phải khó khăn thì xuất hiện giúp đỡ cô, bảo vệ cô.



Lần này, An Điềm thật sự rất muốn vào lúc Cố Thiên Tuấn thất thế mà ở bên cạnh anh, an ủi anh!



Nhưng cô thấy bản thân mình thật vô dụng, đến ngay cả phòng họp mà cũng không tìm ra!



An Điềm nghẹn ngào, đưa tay lau nước mắt trên mặt mình.



Đột nhiên, cô chợt nhớ ra gì đó, lập tức đứng lại: Cuộc họp ngày hôm nay quan trọng như vậy, ắt hẳn phải diễn ra trong phòng họp lớn nhất Cố Thị.