Vợ Cũ Quay Lại: Tổng Tài Biết Sai
Chương 539 :
Ngày đăng: 16:23 19/04/20
60539.“Susan!”
Cố Thiên Kỳ đứng dậy chạy đến chỗ Susan rồi ngồi thụp xuống, hốt hoảng chạm vào máu dính trên mặt Susan, sau đó ôm lấy cô điên cuồng chạy xuống lầu.
Còn Thẩm Sở Hà đang quá kinh sợ, sau khi đứng ngây người một lúc mới định thần lại, chạy theo Cố Thiên Kỳ.
“Cậu chủ… cậu không sao chứ?” Susan được Cố Thiên Kỳ bế đi, khóe môi nở nụ cười, cố gắng dùng hết sức lực vươn tay ra, cuối cùng cũng có can đảm chạm vào mặt Cố Thiên Kỳ.
Có thể được cậu chủ ôm trong lòng thế này, mình còn đòi hỏi gì hơn nữa chứ?
Susan mỉm cười, nhớ lại lúc lần đầu cô gặp cậu chủ, dường như là lúc cậu vừa lên năm nhất đại học.
Khi ấy Susan vừa mới tốt nghiệp đại học, được Tống Mạn Nhu xem trọng, tuyển dụng về để giúp đỡ bà ta.
Một lần tình cờ, khi Susan đến giao tài liệu cho Tống Mạn Nhu đã gặp được Cố Thiên Kỳ, anh mặc một bộ đồ trắng đơn giản, miệng nở nụ cười rực rỡ, toát ra một dáng vẻ an toàn, thong dong, dường như tất cả những điều tốt đẹp nhất trên đời này đều tụ hội trên người anh.
Một người đàn ông như thế khiến cho bất kì người phụ nữ nào cũng đều muốn tiếp cận.
Nhưng Susan biết mình không xứng với Cố Thiên Kỳ, vậy nên cô chỉ có thể âm thầm làm bao nhiêu việc cho anh.
Sau đó, Cố Thiên Kỳ cũng chú ý đến cô, giữ cô lại bên mình làm việc.
Ngay từ khoảnh khắc được ở bên cạnh Cố Thiên Kỳ, Susan đã cảm thấy đời này của mình không còn gì hối tiếc nữa.
Bây giờ có thể dùng mạng sống của mình để cứu mạng cậu chủ, cô thấy vui biết bao nhiêu!
“Đừng nói nữa! Cô sẽ được cứu ngay thôi!” Cố Thiên Kỳ vừa bế Susan vừa chạy xuống từng tầng cầu thang, máu trên cổ tay anh vẫn cứ chảy, hòa với máu của Susan, từng giọt từng giọt rơi xuống đất.
Rất nhiều xe cứu hỏa đang tập trung ở đó, các nhân viên cứu hỏa đang ra sức dập lửa, cả một đoạn đường bị tắc lại, khung cảnh rất hỗn loạn.
Cố Thiên Kỳ vội vàng chạy xuống xe, ngẩn người nhìn đám cháy ngùn ngụt ấy một lúc, sau đó chợt gào to một tiếng “Nhiên Nhiên” rồi liều mạng chạy về phía ấy.
“Cậu chủ, cậu không được đi!” Đám vệ sĩ lập tức giữ tay Cố Thiên Kỳ lại, không cho anh chạy vào.
Bây giờ lửa đang rất lớn, trông có vẻ đã cháy rất lâu rồi, nghĩa là chuyện gì phải xảy ra chắc chắn đã xảy ra rồi.
Cho dù bây giờ Cố Thiên Kỳ có xông vào đó thì cũng chẳng thể làm được gì nữa.
“Ầm!”
Cả công xưởng đang bốc cháy chợt đổ sập xuống ngay trước mắt Cố Thiên Kỳ.
Cố Thiên Kỳ nhìn đống đổ nát vẫn đang bốc cháy ấy, chớp mắt mấy cái rồi ngã khuỵu xuống đất.
“Nhiên Nhiên…” Giọng của Cố Thiên Kỳ trở nên nghẹn ngào, nước mắt bắt đầu rơi xuống đất, “Nhiên Nhiên, anh xin lỗi, anh xin lỗi, tất cả là lỗi của anh, tất cả là lỗi của anh!”
Nếu lúc đầu mình không quá nhẫn tâm, xối tro cốt của Chu Mộng Chỉ xuống bồn cầu ngay trước mặt của Chu Hán Khanh thì Chu Hán Khanh đã không điên cuồng mà hủy hoại mọi thứ như vậy.
Hoặc cũng có thể nói, nếu lúc đầu khi thấy Nhiên Nhiên và Cố Thiên Tuấn thật lòng yêu thương nhau, mình chọn cách buông tay thì mọi chuyện ngày hôm nay đã không xảy ra rồi!
Song…
Cố Thiên Kỳ đau khổ nhắm mắt, song mọi chuyện đã muộn rồi, Nhiên Nhiên chết rồi, Nhiên Nhiên chính là vì mình nên mới chết!