Vợ Cũ Quay Lại: Tổng Tài Biết Sai

Chương 68 :

Ngày đăng: 14:40 19/04/20


Tô Thanh Dương nhíu mày lại. Nghe nói? Nghe ai nói? Mình lớn vậy rồi, mà nhất cử nhất động vẫn bị bố giám sát! Thôi kệ. Việc này cũng không phải mới đây, và anh đã không còn thấy lạ nữa.



“Dạ vâng.” Tô Thanh Dương gật đầu, không có ý định phủ nhận. Tuy nhiên, Tô Thanh Dương cảm thấy việc này không hề đơn giản. Một người mẫu cỏn con mới ký hợp đồng thôi, đâu xứng được bố mình đích thân hỏi đến.



Quả nhiên, sau khi thấy Tô Thanh Dương thẳng thắn thừa nhận, Tô Dược Lâm tiếp tục hỏi bằng giọng thờ ơ: “Nghe nói, con và cô người mẫu đó xảy ra mâu thuẫn, là vì một nhân viên của phòng thiết kế?”



Tô Thanh Dương nghe thấy vậy liền hiểu ra dụng ý của bố mình. Thời gian gần đây, mình quả thực đã quan tâm đến An Điềm rất nhiều, bị tay chân của bố nhìn thấy và mách lại với bố, điều này cũng không có gì lạ.



“Dạ vâng.” Tô Thanh Dương cũng không có ý định che giấu. “Hôm đó, vì cô người mẫu đó già mồm át lẽ phải, và cố tình làm khó An Điềm, nên con mới ra mặt.”



“Vậy là, tên của cô nhân viên đó là An Điềm.” Tô Dược Lâm khẽ gật đầu, có hàm ý trong lời nói.



Còn Tần Thanh Nguyệt đang ngồi bên cạnh đã không kìm nén được nữa, bà hào hứng nhìn Tô Thanh Dương hỏi: “Thanh Dương à, vậy... cô An Điềm đó có xinh không? Nhân phẩm có tốt không? Con có hình của cô ấy không? Mẹ cũng muốn xem một chút!”



Thật ra, Tần Thanh Nguyệt và Tô Dược Lâm vội vàng gọi Tô Thanh Dương về, là vì vừa rồi phó tổng Hồ đã đến uống trà với họ.



Mặc dù Tô Dược Lâm đã quay lại công ty làm việc, nhưng bình thường ông sẽ không gặp Tô Thanh Dương. Nhưng còn phó tổng Hồ vì vấn đề nghiệp vụ nên thường xuyên gặp mặt Tô Thanh Dương.



Thế là, phó tổng Hồ đã kể với Tô Dược Lâm và Tần Thanh Nguyệt về những biểu hiện tích cực của Tô Thanh Dương trong thời gian gần đây ở công ty, luôn tiện cũng đề cập đến An Điềm.



Vừa nghe tin con trai mình đã có qua lại với các cô gái, Tần Thanh Nguyệt và Tô Dược Lâm thực sự vừa bất ngờ và hạnh phúc. Trong những năm qua, mặc dù con trai được bao quanh bởi nhiều cô gái tài năng, xinh đẹp hoặc gia cảnh không tệ, nhưng Tô Thanh Dương chưa bao giờ nhìn thấy họ, đến mức đã 25 tuổi rồi mà anh chưa bao giờ yêu ai.
Chỉ có một việc, dường như An Điềm không có một gia thế giàu mạnh, không thể hỗ trợ cho sự nghiệp của Tô Thanh Dương, điều này khiến Tô Dược Lâm rất không hài lòng.



Tuy nhiên, nếu các mặt khác của cô An Điềm này thực sự rất xuất sắc, và có thể giúp đỡ con trai mình trong sự nghiệp, ông có thể miễn cưỡng đồng ý. Dù gì, ông và vợ ông, Tần Thanh Nguyệt, cũng từng như thế.



Nhớ lại trước đây, gia thế của Tô Dược Lâm cũng là một công ty nhỏ, còn Tần Thanh Nguyệt, chỉ có thể xem là một cô gái xuất thân từ một gia đình thường thường bậc trung.



Lúc đó, Tô Dược Lâm có cơ hội cưới cô con gái của một ông chủ có thể mang lại lợi ích cho công ty của mình, nhưng ông biết rất rõ tình cảm của mình, ông chỉ thích Tần Thanh Nguyệt. Nên lúc đó, ông đã bất chấp sự phản đối của bố mẹ, kiên quyết cưới Tần Thanh Nguyệt cho bằng được.



Và sau đó, mọi việc phát triển tốt đẹp đến không ngờ, khiến cho sự kiên trì của hai người đã được đền đáp: Tần Thanh Nguyệt dù không lanh lợi, cũng không rành về công việc kinh doanh của công ty, nhưng mỗi lần khi trở về nhà, Tô Dược Lâm nhìn thấy vẻ mặt tươi cười rạng rỡ của Tần Thanh Nguyệt, ông liền cảm thấy tràn đầy năng lượng. Dưới sự nỗ lực của Tô Dược Lâm, công ty thời trang Tô Thị ngày một phát triển, cho đến khi đạt được quy mô như ngày nay.



Do đó, với trải nghiệm năm xưa, Tô Dược Lâm sẽ không ép buộc con trai mình quá mức. Ngay cả khi bây giờ ông đang có một cơ hội, giúp con trai mình cưới được con gái của một gia đình tốt hơn.



Tô Dược Lâm nhìn vào con trai bằng ánh mắt kỳ vọng: Nếu cô gái đó có thể khiến con trai mình hết lời khen ngợi, vậy chắc cô ấy cũng không đến nỗi nào. Nếu tiếp tục phát triển thuận lợi như thế, ngày mà mình và vợ được bồng cháu sẽ không còn xa nữa!



“An Điềm, cô ấy, hoàn cảnh cô ấy hơi đặc biệt.” Tô Thanh Dương ấp a ấp úng, mặc dù bây giờ anh và An Điềm vẫn chưa là người yêu của nhau.



Tuy nhiên, nếu anh và An Điềm thực sự phát triển thành người yêu của nhau, nhưng với tình hình An Điềm đã kết hôn, từng ly dị và còn đang nuôi con, bố mẹ sẽ không bao giờ đồng ý đâu.



“Đặc biệt?” Tô Dược Lâm cau mày lại, ông không nghĩ rằng con trai mình sẽ nói một câu như vậy, liền gặng hỏi. “Đặc biệt như thế nào?”