Vợ Cũ Quay Lại: Tổng Tài Biết Sai

Chương 75 :

Ngày đăng: 14:40 19/04/20


Nhìn thấy Tô Thanh Dương, người mà mình thích trong nhiều năm qua ở một khoảng cách gần như thế làm tim của Lâm Hiểu Hiểu bỗng đập rộn ràng lên: Mắt cô nhìn thẳng vào khuôn mặt ôn hòa của Tô Thanh Dương mà không hề giấu giếm, má cô bỗng đỏ ửng lên.



“Xin chào cô Lâm.” Đối diện với ánh mắt nóng bỏng của Lâm Hiểu Hiểu, Tô Thanh Dương có một chút bối rối. Anh đưa tay mình ra, bày tỏ tình hữu nghị với Lâm Hiểu Hiểu.



“Anh Tô à, gọi em Hiểu Hiểu là được rồi. Chắc không phải anh đã quên cô em gái học chung trường này rồi chứ?” Lâm Hiểu Hiểu nắm lấy tay của Tô Thanh Dương, mỉm cười cởi mở và không che giấu.



An Điềm đang đứng một bên nhìn thấy Lâm Hiểu Hiểu thẳng thắn và nhiệt tình đến vậy, dường như đã nhìn thấy bóng dáng của mình năm xưa. Lúc đó, cô thích Cố Thiên Tuấn, cũng thể hiện ra mà không hề do dự, làm cho tất cả mọi người đều biết. Có câu nói gì nhỉ? Đã thích thì sẽ bất chấp.



Chỉ tiếc rằng sau đó, An Điềm nhận ra mình đã thích nhầm người, đến mức làm cuộc đời mình thay đổi một cách chấn động.



Bây giờ, một lần nữa ngước lên nhìn Lâm Hiểu Hiểu và Tô Thanh Dương, có lẽ cũng giống như Cố Thiên Tuấn và mình năm xưa vậy.



Chỉ có điều, hy vọng rằng Tô Thanh Dương sẽ làm rõ được cảm xúc thật trong lòng mình, chứ đừng như Cố Thiên Tuấn, vì một số lợi ích bên ngoài mà làm tổn thương trái tim Lâm Hiểu Hiểu.



“Đâu có, đâu có. Làm sao tôi quên cô Lâm được?” Trong khi An Điềm đang hồi tưởng lại quá khứ, Tô Thanh Dương tiếp tục chào hỏi Lâm Hiểu Hiểu. “Vậy thì, sau này tôi sẽ gọi cô là Hiểu Hiểu.”



“Dạ vâng!” Lâm Hiểu Hiểu gật đầu một cái rụp, trong mắt lấp lánh vẻ phấn khích.



“Vậy chúng ta bắt đầu bàn về việc hợp tác nhé.” Tô Thanh Dương vừa ra hiệu cho Lâm Hiểu Hiểu đi theo mình, vừa mỉm cười với cô.



“Dạ vâng.” Lâm Hiểu Hiểu vội đồng ý ngay, rồi đi theo Tô Thanh Dương với vẻ hoạt bát lanh lợi.




“Cô Lâm à, xin hỏi cô có muốn biết văn phòng của mình nằm ở đâu không?” An Điềm mỉm cười và hỏi rất một cách đúng mực.



“Muốn chứ.” Lâm Hiểu Hiểu gật đầu với vẻ hài lòng, không ngờ An Điềm cũng rất biết cách làm việc.



“Mời cô đi với tôi.” An Điềm tiến lên một bước, và đưa tay ra chỉ đường cho Lâm Hiểu Hiểu.



Cứ vậy, dưới sự hướng dẫn của An Điềm, Lâm Hiểu Hiểu và nhóm người đi theo cô đã đến trước văn phòng mình một cách đầy khí thế.



An Điềm đẩy cánh cửa của văn phòng Lâm Hiểu Hiểu ra, nhìn thấy bên trong được trang hoàng rất trang nhã, và có đầy đủ các loại tiện nghi.



Có cần khoa trương như thế không? Đây là nơi làm việc à? Rõ ràng đến làm công chúa hưởng thụ thì có!



An Điềm lắc đầu mà trong lòng chua xót. Tầng lớp quý tộc thượng lưu đã bắt đầu hưởng thụ tinh thần, còn tầng lớp dân đen ăn đất vẫn đang đấu tranh cật lực để mong được cơm no áo ấm.



An Điềm thầm thở dài xong liền mỉm cười và nói với Lâm Hiểu Hiểu: “Cô Lâm à, đây chính là văn phòng của cô.”



Lâm Hiểu Hiểu khoanh hai tay trước ngực và đi vào trong văn phòng, nhìn xung quanh, gật đầu và nhận xét: “Cũng tạm được!”



Cũng tạm được? Vậy mà cũng tạm được sao? Đúng là ngang với công chúa rồi còn gì!