Vợ Của Tổng Tài Không Dễ

Chương 223 : Thăm dò đông phùng lưu lần nữa

Ngày đăng: 18:35 30/04/20


“Được rồi, được rồi, tổng giám đốc, tôi sai rồi được chưa? Xin anh đừng ồn ào nữa, chúng ta mau về thôi.” Cô bất đắc dĩ lắc lắc bàn tay đang bị anh nắm, uể oải nói: “Nói đi nói lại, chúng ta đã tới thành phố B nhiều ngày như vậy, cũng nên trở về thôi. Ngày mai tôi sẽ đặt vé máy bay về thành phố A, sau đó chúng ta lại quay lại với công việc bận rộn, được không?” "



“Em gấp cái gì.” Anh quay đầu nhìn cô, mỉm cười: “Thật vất vả mới đi ra ngoài một chuyến, chơi thêm hai ngày nữa rồi về.”



“Tổng giám đốc, anh chơi đùa như thế vậy vật mất đi có thực sự tốt không?” Cô không nhịn được, mỉa mai nói.



“Có liên quan gì chứ?” Anh bỗng dừng lại, cúi đầu nhìn cô, trong mắt anh chợt có tia sáng hiện lên. Cô cũng ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt anh, tựa như thấy được sao sáng đầy trời.



Anh mờ ám nói: “Có em ở bên cạnh, có mất đi nữa thì cũng có sao?”



“…”



Cô cứ như vậy lẳng lặng nhìn anh, trong chớp mắt, trái tim nặng nề của cô lại vì câu nói kia của anh mà khẽ nhảy lên một nhịp. Ánh đèn chiếu xuống người anh, đường nét nửa bên mặt chìm trong bóng tối, loại cảm giác đẹp trai như ẩn như hiện này lại khiến cô nhìn đến say mê.



Không được, không thể!



Anh chẳng qua chỉ xem cô như đối tượng giải trí mà đùa giỡn một lúc thôi, bọn họ chỉ là gặp dịp thì chơi… Không phải! Ngay cả như vậy cũng không tính, cô chưa bao giờ tưởng tượng mình và anh thành loại quan hệ đó, làm sao có thể nói như vậy được.



Tất cả những chuyện này, cũng chỉ là do một phía Đông Phùng Lưu tình nguyện.




Những lời anh nói đều là thật, nhưng trong lòng cô đã sớm cho rằng chính anh đã bắt cóc con trai mình, cho nên lời này của anh cũng không có quá nhiều sức thuyết phục. Sau khi nghe xong, trái lại trong lòng cô trở nên lạnh lẽo.



Đông Phùng Lưu lại còn nói dối lừa gạt cô!



Rõ ràng Đường Ngũ Tuấn chỉ tới công ty tìm anh, sau đó liền không rõ tung tích. Vì để phòng ngừa điều không may, cô còn cẩn thận điều tra máy ghi hình trước cửa công ty, cô thấy sau khi đi vào cậu bé không hề quay ra.



Mà cô cũng không quá hiểu máy tính, chỉ biết mấy chiêu đơn giản được con trai cưng dạy, còn chưa học được kỹ thuật cao cấp hack vào hệ thống công ty, cũng sẽ không thể điều tra ra sau khi đi vào công ty, thằng bé đã đi đâu.



Nhưng cô có thể khẳng định rằng cậu bé đã bị người ta mang đi, dẫn lên trên xe, sau đó rời khỏi tập đoàn quốc tế Đông Phùng.



Còn việc cậu bé có bị kẻ xấu, không quen biết đưa đi hay không, điểm ấy cô có thể phủ nhận. Bởi vì cậu bé cho người quen và người có thể tin tưởng tới gần mình, những người khác căn bản không thể đến gần. Không biết cậu bé đã học được kỹ năng phòng thân ở đâu, còn thực sự mua một chiếc đồng hồ đeo tay giống như Conan, bên trong có giấu châm độc.



Có lần cậu bé đi ra ngoài chơi, bị cô phát hiện muốn nghiêm khắc đánh cho cậu bé một trận, lúc đó cậu bé mới lấy ra. Vì muốn làm cô yên tâm, cậu bé còn cố ý lấy một quả táo tươi mới làm mẫu, nhấn một phát, chiếc kim trong đồng hồ liền bắn ra, chính xác không hề sai lệch cắm vào giữa quả táo. Không đến một phút, quả táo lập tức biến thành màu đen.



Từ đó về sau, cô cũng rất ít khi lo lắng về việc cậu bé sẽ bị người xấu bắt cóc, cũng chính vì dựa vào điểm này, cô mới tin chắc cậu bé đã bị anh mang đi.



Mà bây giờ anh lại không chịu thừa nhận. Còn bịa ra lời nói dối để lừa gạt cô.