Võ Đạo Đan Tôn

Chương 1007 : Hứa Mạn

Ngày đăng: 00:52 19/04/20


Lâm Tiêu gật đầu, đáp:



- Lâm Tiêu.



Một thiếu nữ thè lưỡi, hai tay trắng nõn nà ôm ngực, lòng còn sợ hãi:



- Lâm thiếu hiệp thật trẻ tuổi, không nhờ có thiếu hiệp thì tỷ muội chúng ta đã gặp nguy hiểm.



- Gặp chuyện bất bình, rút đao tương trợ, cũng là việc lên làm.



Lâm Tiêu bình tĩnh nói:



- Nếu mấy vị đã không sao thì tại hạ xin cáo từ. Mấy vị tốt nhất hãy rời khỏi đây ngay, nếu không rất dễ lại gặp nguy hiểm.



Từ Ly nói:



- Đa tạ Lâm thiếu hiệp quan tâm, Lâm thiếu hiệp có định đi đâu không? Chúng ta là đệ tử Di Thiên cung, sư muội Mạn Nhi và mấy thiên tài của đế quốc đi sơn mạch Thiên Vẫn rèn luyện, nhận được tín hiệu cầu cứu của chúng ta chắc không lâu sau sẽ đến. Gần đây sơn mạch Thiên Vẫn có nhiều nguy hiểm, Lâm thiếu hiệp đi chung với chúng ta sẽ càng an toàn hơn.



- Không cần.



Lâm Tiêu từ chối:



- Thôi xin chào mấy vị.



Lâm Tiêu vốn định đưa nhóm Từ Ly đến nơi an toàn hơn, vì hắn trực giác yêu lang màu trắng chưa bỏ đi hẳn mà rình bọn họ từ chỗ nào đó, nên hắn không vội thả lỏng cảnh giác. Nhưng nếu nhóm Từ Ly có cường giả ở gần đây thì Lâm Tiêu không cần lo nhiều.



Từ Ly hé môi kêu Lâm Tiêu lại:



- Khoan đã!



Từ Ly đưa một miếng ngọc bài cho Lâm Tiêu, bên trên điêu khắc tòa cung điện vĩ đại, xinh đẹp sống động như thật.



Từ Ly trịnh trọng nói:




La Bàn lạnh lùng cười:



- Nếu Mạn Nhi muội muội đã lên tiếng đương nhiên La Bàn ta sẽ nghe theo. Tiểu tử, sau này cẩn thận chút, nghĩ tình mấy vị sư tỷ Di Thiên cung ta bỏ qua cho, không thì . . . Hừ!



La Bàn thu chiến đao về, cười gằn nhìn Lâm Tiêu.



Lâm Tiêu lạnh nhạt nói:



- Ngươi nên mừng là đã chiến đao về rồi, nếu không ta sợ mình sẽ lỡ tay giết ngươi.



La Bàn khùng lên:



- Ngươi nói gì?



Mấy người đi theo thiếu nữ áo tím nhìn sang ánh mắt kinh ngạc. Đối phương thật sự có thực lực hay tự tin quá đáng mà dám đối đầu với La Bàn? Tuy thực lực của La Bàn không quá mạnh trong nhóm người nhưng bối cảnh không giống bình thường, tính cách có thù sẽ trả, đắc tội gã không phải lựa chọn sáng suốt. Huống chi La Bàn và bọn họ chung nhóm, tiểu tử này không muốn sống nữa.



Thiếu nữ áo tím phẩy tay:



- Được rồi.



Nàng lấy một bình ngọc ra, nói:



- Vị bằng hữu này, đa tạ ngươi ra tay cứu mấy sư tỷ, sư muội của ta. Đây là chữa thương đan cửu phẩm do Di Thiên cung ta nghiên cứu chế tạo ra, tin tưởng giúp ích cho các hạ, xem như trả thù lao.



Thiếu nữ áo tím giọng điệu không cao cao tại thượng nhưng tự nhiên toát ra cảm giác xa cách.



- Không cần thù lao, ta cứu người không vì thứ này.



Lâm Tiêu thản nhiên nói với nhóm Từ Ly:



- Mấy vị cô nương, nếu người của các vị đã đến thì ta xin cáo từ.