Võ Đạo Đan Tôn

Chương 1023 : Chết mà sống lại

Ngày đăng: 00:52 19/04/20


Triệu Vô Cực cười lạnh, ấn ký vương giả trên kiếm phát ra, lực lượng cường đại bao trùm Lâm Tiêu.



Hoàng Thiên Hậu Thổ Ấn lập tức quay về phòng ngự, hỗn độn khí buông rơi bảo hộ Lâm Tiêu.



Phanh phanh phanh …



Kiếm khí rậm rạp tung hoành đan xen, xuyên qua hư không, lực cường đại đem Lâm Tiêu liên tục chấn lui ra phía sau, nhưng không chút sứt mẻ, Hoàng Thiên Hậu Thổ Ấn là chí bảo, công phòng một thể, cũng không phải chí bảo nào tùy ý là có thể phá vỡ.



Đồng thời Lâm Tiêu khống chế Sinh Tử Ma Bàn đem Triệu Vô Cực bao vây, phù văn cường đại chớp động hung hăng nghiền áp.



Phốc phốc phốc…



Trong khí tức mênh mông, không khí bên cạnh Triệu Vô Cực tầng tầng bạo vỡ, nhưng mặc cho Sinh Tử Ma Bàn xoay động thế nào tầng phòng hộ bên ngoài áo giáp vẫn không sứt mẻ, làm lực lượng Sinh Tử Ma Bàn không thể xâm nhập được mảy may.



- Vương giả chi binh quả nhiên không tầm thường!



Lâm Tiêu nhíu mày, Hoàng Thiên Hậu Thổ Ấn mạnh mẽ như vậy, Sinh Tử Ma Bàn cũng không kém lại không thể công phá phòng ngự của đối phương, công kích bình thường càng không cần phải nói.



- Tựa hồ cần hao chút công phu!



Lâm Tiêu không nghĩ tới Triệu Vô Cực lấy được một áo giáp vương phẩm, nếu vậy muốn đánh chết đối phương càng gia tăng khó khăn, cũng may thúc giục áo giáp vương phẩm cũng cần thật nhiều chân nguyên, hắn không tin đối phương có thể sử dụng lâu dài.



Oanh oanh oanh…



Trong hư không, Lâm Tiêu cùng Triệu Vô Cực điên cuồng chém giết, trong nhất thời song phương giao thủ trên trăm chiêu, kình khí mãnh liệt bắn ra tung tóe khắp bốn phía, không ai làm gì được ai.



Bốn Nửa Bước Yêu Vương hiện tại đã dừng lại, đứng xa xa nhìn qua, ánh mắt u lãnh.



Trước đó chúng từng đuổi giết Triệu Vô Cực, nhưng không nghĩ tới nhân loại kia chiếm được áo giáp vương phẩm, nhất thời chúng đều có chút do dự, không biết nên đi đánh chết bạch sắc yêu lang hay là đối phó Triệu Vô Cực trước.



Sưu sưu sưu…




Một tiếng ầm vang, nắp quan tài bay lên cao, giống như bị người từ bên trong đá một cước đạp bay.



Bá!



Theo bản năng, tay Triệu Vô Cực chộp vào trong quan tài.



Ngay sau đó hắn chợt khựng lại, vẻ mặt đang mừng như điên biến thành trắng bệch, trong miệng phát ra tiếng thét kinh hãi.



Bởi vì bên trong quan tài nằm một người.



Người này dáng người uyển chuyển, dung mạo tuyệt mỹ, quần áo màu tím, dáng người ma quỷ mê hồn, không ngờ chính là người từng cùng hắn kề vai chiến đấu, sau đó dùng Không Gian Chi Tinh đào thoát một mình, Hứa Mạn.



- Tại sao nàng ở trong quan tài?



Triệu Vô Cực từng nghĩ vô số khả năng, nhưng như thế nào cũng không nghĩ ra vì sao lại là Hứa Mạn.



Oanh oanh oanh…



Cùng lúc đó năm quan tài khác cũng bật ra, năm Nửa Bước Yêu Vương trừng lớn đôi mắt, nằm bên trong bốn quan tài lớn là bốn đầu yêu thú hình thể khổng lồ, mà quan tài nhỏ còn lại là một lão giả dáng người khôi ngô.



Làm gì có bảo vật, bên trong quan tài đều là thi thể.



Bỗng dưng…



Hứa Mạn bật ngồi dậy.



- Hứa Mạn, ngươi không chết?



Triệu Vô Cực lớn tiếng kinh hô, chợt thấy đôi mắt Hứa Mạn mở ra, đưa tay chộp lấy bàn tay của Triệu Vô Cực, trong đôi mắt chỉ còn màu trắng, hoàn toàn không còn đồng tử.