Võ Đạo Đan Tôn
Chương 1032 : Lệ Thiên hội
Ngày đăng: 00:52 19/04/20
Trước khi đi, Lâm Tiêu nhịn không được hỏi, từ trong giọng nói của đối phương hắn nhìn ra được, Lưu hộ pháp đến từ Đại lục Thương Khung, hơn nữa hẳn là từ ba đại đế quốc khác.
Lão giả liếc mắt nhìn Lâm Tiêu:
- Người trẻ tuổi, ta khuyên ngươi chết tâm đi, nếu như có thể đi ra ngoài, ta còn ở lại chỗ này làm gì? Muốn ra ngoài chỉ có một con đường, là trở thành Vương giả Sinh tử cảnh, ngươi cảm thấy ngươi có khả năng này sao?
Thanh âm lão giả mang theo vẻ thông báo cũng mang vẻ bất đắc dĩ, Vương giả Sinh tử cảnh hiếm có thế nào, suốt hơn hai ngàn năm trên toàn đại lục đối kháng cùng yêu thú có được mấy người? Hắn đi vào Đảo Mê Thất đã mấy chục năm, mỗi ngày đều khổ tu, cơ hồ hao tổn hết tiềm lực chỉ đạt tới vô địch Quy nguyên cảnh, muốn trở thành Vương giả Sinh tử cảnh còn phải bước vào Nửa Bước Vương Giả, nắm giữ hai đại áo nghĩa, cuộc đời này chỉ sợ rất khó hi vọng.
Đi ra khỏi phân điện chấp pháp điện, Lâm Tiêu thở mạnh một hơi.
Bất kể như thế nào hắn nhất định phải đi ra ngoài.
- Ngươi đã ra rồi.
Một thanh âm thanh lệ truyền tới, Lâm Tiêu quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Triệu Nguyệt Như đang bước nhanh đi qua.
- Tại sao ngươi ở chỗ này, chẳng lẽ các ngươi không trở về?
- Bọn hắn đi về trước, ta ở đây chờ ngươi.
- Chờ ta?
Lâm Tiêu nghi hoặc.
Triệu Nguyệt Như gật gật đầu:
- Ta có thể nhìn xem lệnh bài thân phận của ngươi không?
Lâm Tiêu đưa ra lệnh bài.
Nhìn thấy lệnh bài, cấp bậc Quy nguyên cảnh trung kỳ đỉnh phong, Triệu Nguyệt Như lộ tia vui mừng, mỉm cười nói:
- Không biết ngươi có hứng thú gia nhập tiểu đội liệp sát của chúng ta hay không, ngươi vừa đi vào Đảo Mê Thất, khẳng định còn rất nhiều chuyện không rõ ràng, đi theo chúng ta sẽ khá hơn một chút, hơn nữa nếu ngươi muốn rời khỏi chúng ta tuyệt đối không ngăn trở.
Triệu Nguyệt Như thành khẩn nhìn Lâm Tiêu đưa ra lời mời.
Lão giả chuyển giọng:
- Con cũng trưởng thành, nên lo lắng đại sự cả đời đi?
- Con biết.
Triệu Nguyệt Như không muốn nhắc đề tài này.
Lão giả nói:
- Cha xem Lâm Tiêu không tệ, tuổi trẻ đạt tới Quy nguyên cảnh trung kỳ đỉnh phong, thiên phú trác tuyệt, tiền đồ bất khả hạn lượng, đáng quý là khí tức lớn, tuy giấu diếm phong mang nhưng theo ánh mắt của cha xem, hắn không phải là người âm tàn.
- Phụ thân…
- Được rồi, dù sao chuyện của con do con làm chủ, hôm nay người của Lệ Thiên hội lại tới nữa.
Triệu Nguyệt Như biến sắc:
- Bọn hắn đến làm gì, không gây khó dễ gì cha chứ?
- Cha đã thế này bọn hắn còn làm gì đây, cha chỉ lo lắng cho con ah.
Triệu Nguyệt Như trầm mặc.
Vài ngày kế tiếp Lâm Tiêu ở lại trong nhà mình tu luyện, thuyền của Triệu Nguyệt Như không phải thường xuyên xuất hành, căn cứ tình huống hai ba tháng mới rời bến một lần, hoặc nhiều hoặc ít đều có người bị thương, sau khi trở về cần yên tĩnh điều dưỡng, đồng thời cũng có không ít người muốn khổ tu.
Thừa cơ hội này Lâm Tiêu phải điều dưỡng lại thân thể của mình.
Nửa tháng trôi qua, thương thế trên người Lâm Tiêu dần khỏi hẳn, trong quá trình bài trừ không gian lực, Lâm Tiêu lĩnh ngộ càng sâu, bởi vì có Thiên Hư Y tương trợ, thân thể của hắn càng ngày càng tiếp cận không gian thể, một khi biến hóa, đã phù hợp thật lớn với không gian, sẽ cảm ngộ không gian áo nghĩa càng thêm nhanh chóng.
Lâm Tiêu quyết định chờ một tháng sau khi thân thể của mình khôi phục tới đỉnh phong, bắt đầu luyện hóa ba viên đạo văn chi tinh, nắm giữ một không gian đạo văn trước rồi tính sau.
Trong quá trình tu luyện, Lâm Tiêu cũng ra ngoài đi dạo, nhìn xem chung quanh, hiểu biết tình huống Đảo Mê Thất.