Võ Đạo Đan Tôn
Chương 1046 : Tụ bảo các
Ngày đăng: 00:52 19/04/20
Tinh thần lực vừa tiếp xúc, lập tức sinh ra biến hóa, hư không ba động nhũ bạch sắc tán dật đi ra, bao phủ lấy Lâm Tiêu.
Ong ong ong…
Một tia không gian lực dũng mãnh tràn vào thân thể hắn, ca sát một tiếng thân thể Lâm Tiêu bị nở tung ra, khe nứt lan tràn, nhất thời nhìn thân thể hắn như bị vỡ vụn.
- Tinh Thần Tôi Thể quyết, trấn áp, sinh tử áo nghĩa, chữa trị!
Tinh thần chân nguyên điên cuồng vận chuyển, hắn vừa vận chuyển bí quyết chống cự không gian lực thương tổn vừa dùng sinh tử áo nghĩa chữa trị thương thế trên người mình.
Huyết nhục mấp máy, nhanh chóng khôi phục với tốc độ kinh người.
Thân thể chữa trị trôi qua, trong tế bào mơ hồ có một cỗ lực lượng thần bí, hư vô mờ mịt, cực kỳ mỏng manh, nhưng bản chất vô cùng cường đại, ẩn chứa uy lực khó lường, dần dần chuyển hóa thành một loại hư vô ba động trong suốt.
- Ba động trong suốt, không gian đạo văn lực?
- Căn cứ theo lời của Long gia, ba khối đạo văn chi tinh là có thể hình thành một không gian đạo văn lực, không biết là thật hay giả.
Lúc trước Lâm Tiêu lấy được ba khối đạo văn chi tinh trong quan tài đá, tương đương một không gian đạo văn lực, nếu tự mình lĩnh ngộ phải dùng thời gian thật dài, nhưng nếu hấp thu đạo văn chi tinh thì thời gian nhanh hơn không biết bao nhiêu, hơn nữa không gian đạo văn lực trong đạo văn chi tinh cực kỳ thuần túy, bởi vậy khi hấp thu cũng nguy hiểm hơn so với chính bản thân tự lĩnh ngộ.
Bên trong phòng tu luyện, thân thể Lâm Tiêu không ngừng vỡ ra, khép lại, mặc dù không chảy máu tươi nhưng thống khổ như vậy người bình thường cũng rất khó thừa nhận.
Ba ngày trôi qua.
Mây khói màu trắng bên trong đạo văn chi tinh đầu tiên đã tiêu tán sạch sẽ, cả viên tinh thạch trong suốt, nhưng mặt ngoài ảm đạm không còn ánh sáng.
Ba!
Cách đó không xa, một kiến trúc kim bích huy hoàng hấp dẫn lực chú ý của Lâm Tiêu, kiến trúc thật lớn, sừng sững ngay trung tâm con đường, vô cùng đại khí, vừa nhìn liền biết thật phi phàm.
- Đi xem.
Đi vào bên trong, trước mắt là một đại sảnh xa hoa, bày biện một ít đồ vật tinh xảo, giá trị xa xỉ.
- Vị tiên sinh này, hoan nghênh quang lâm Tụ Bảo Các, ta có thể giúp gì cho ngài không?
Một tiểu thư nghênh tân mặc áo lam, bộ dáng đoan trang, dáng người đẫy đà đi tới hỏi.
- Tụ Bảo Các chúng ta có thật nhiều bảo vật, ngọc thạch châu báu, vũ khí khải giáp, công pháp vũ kỹ, nguyên thạch đan dược, cái gì cần có đều có, tin tưởng có một thứ thích hợp cho ngài.
Tiểu thư tiếp khách nhiệt tình giới thiệu.
- Nguyên lai là địa phương tương đương đại sảnh giao dịch.
Lâm Tiêu chợt hiểu, ánh mắt đảo qua quầy hàng trong đại sảnh, quả nhiên trưng bày đủ loại đồ vật, nhưng đối với Lâm Tiêu mà nói, đồ vật nơi này quá kém, không vào được trong mắt hắn.
- Vị tiên sinh này, Tụ Bảo Các có năm tầng, càng lên cao bảo vật càng tốt, nếu tiên sinh cảm thấy cấp bậc bảo vật trong đại sảnh quá thấp, có thể đi lên lầu trên.
Tiểu thư tiếp khách vừa nhìn liền hiểu được ý tứ của Lâm Tiêu, liền đưa hắn đi lên thang lầu.
Bảo vật lầu hai tốt hơn một chút, nhưng vẫn không vào được ánh mắt Lâm Tiêu.
Kỳ trân trên lầu ba, lầu bốn thật nhiều hơn, chủ yếu đều là đặc sản biển sâu, Lâm Tiêu cảm thấy mới lạ, mà công pháp cũng chỉ là thiên cấp đê giai, trung giai, hơn nữa số lượng cực kỳ thưa thớt, khải giáp vũ khí đều là hạ phẩm, trung phẩm nguyên khí, thượng phẩm càng ít, hơn nữa giá trị còn đắt hơn thế giới bên ngoài gấp mấy lần, Lâm Tiêu làm sao xem vào trong mắt.