Võ Đạo Đan Tôn
Chương 1049 : Thâm uyên cổ thành
Ngày đăng: 00:52 19/04/20
- Sao có thể…
Thần sắc Từ Thành vặn vẹo, đau đớn mãnh liệt làm hắn choáng váng.
- Ta nói rồi, nếu ngươi dám động thủ, cánh tay của ngươi vĩnh viễn rời khỏi ngươi!
Ngữ khí Lâm Tiêu thật bình thản.
Mọi người mở to hai mắt nhìn, như thế nào cũng không ngờ Lâm Tiêu thật sự dám động thủ, Từ Thành là hộ pháp chấp pháp điện, phụ thân là trưởng lão, chẳng lẽ người này không muốn sống hay sao.
- Chết!
Lão giả Lưu Diệp nổi giận, vỗ một chưởng về hướng Lâm Tiêu, tốc độ nhanh như lưu tinh, trong Tụ Bảo Các lại để cho Từ Thành bị thương, truyền ra mặt mũi hắn đặt nơi đâu.
Oanh long!
Không ai dự đoán được trong tiếng nổ vang, thân hình Lưu Diệp bay ngược ra ngoài nện nát vách tường Tụ Bảo Các, xuyên qua một động lớn, tiếng nổ kịch liệt nhất thời kinh động người đi đường.
- Làm sao có thể!
Lưu Diệp trừng lớn hai mắt, phun ra ngụm máu tươi, phát ra tiếng hô kinh hãi, thực lực đối phương mạnh mẽ vượt qua sự tưởng tượng của hắn.
Bá bá bá…
Đảo trung ương là địa phương nào? Đại bản doanh Đảo Mê Thất, thời khắc đều có võ giả chấp pháp điện tuần tra, trong nháy mắt có hơn mười hộ pháp cùng chấp sự chấp pháp điện lao tới, vây quanh Tụ Bảo Các.
- Lưu Diệp trưởng lão, xảy ra chuyện gì?
Đầu lĩnh võ giả cung kính hỏi.
- Bên trong có tên tiểu tử ngang nhiên hành hung trong Tụ Bảo Các, bắt cho ta, ta muốn xem trong Đảo Mê Thất, ai dám đối lập cùng chấp pháp điện!
Lưu Diệp kinh sợ, hắn có thể khẳng định với thực lực của Lâm Tiêu tuyệt đối là đầu lĩnh hắc thế lực phân đảo, vì vậy mới dám hung hăng càn quấy như thế, nhưng ở trong Đảo Mê Thất là thiên hạ chấp pháp điện, thế lực cường thịnh bao nhiêu cũng phải rút lui.
- Tiểu tử, chúng ta là đội tuần tra chấp pháp điện, đi theo chúng ta một chuyến đi.
Hơn mười võ giả đi vào Tụ Bảo Các, vây quanh Lâm Tiêu, thần sắc lạnh lùng.
Một lát sau, bên trong chấp pháp điện phân đảo thứ năm.
Lưu Diệp đứng trước mặt một lão giả sắc mặt âm trầm, đem chuyện vừa xảy ra bẩm báo chi tiết.
- Trần đảo chủ, làm phiền ngươi bế quan cũng không còn cách nào, ngươi không chứng kiến mà thôi, đối phương quả thật quá kiêu ngạo, còn nói chờ ngươi, hiển nhiên là không xem ngươi vào trong mắt, nhân vật như vậy thật vô pháp vô thiên, không biết vì sao tổng đảo chủ lại để cho hắn trở thành trưởng lão, nếu không giáo huấn hắn mặt mũi của ngươi để vào đâu, thể diện Tụ Bảo Các đặt chỗ nào.
Vẻ mặt Lưu Diệp kích động, bộ mặt dữ tợn.
- Hắn thật nói như vậy?
Trần đảo chủ đứng lên, đi tới trước mặt Lưu Diệp, dáng vẻ âm trầm.
- Thật sự như vậy, không hề giả dối, chẳng những có ta nghe được, mà rất nhiều người cũng nghe thấy.
Lưu Diệp khẳng định đáp.
Ba!
Đáp lại hắn là một cái tát của Trần đảo chủ, đánh hắn bay ngược ra ngoài, khiến Lưu Diệp phát mộng.
- Ta cho ngươi quản lý Tụ Bảo Các, lại bị ngươi quản lý thành dạng này?
Khuôn mặt Trần đảo chủ dữ tợn nói.
Thực lực của Lâm Tiêu, Trần Húc hiểu rõ ràng, lúc trước hắn có thể ngăn cản một kích đáng sợ của tổng đảo chủ, còn đánh bại Trần Bân của đảo thứ ba, thực lực tuyệt đối ở cấp bậc phân đảo chủ, mấy ngày qua Trần Húc còn đang lo lắng ba tháng sau Lâm Tiêu tìm hắn khiêu chiến, vì vậy trực tiếp bế quan tu luyện, không nghĩ tới hắn ngàn tính vạn tính nhưng không tính được Lưu Diệp lại chủ động trêu chọc Lâm Tiêu, nếu bởi vì chuyện này khiến cho đối phương đem mục tiêu khiêu chiến đặt lên người mình, quả thật chẳng khác gì tự tìm đường chết.
- Ta…
- Ngươi không cần nói nữa, lập tức đi giải thích với đối phương, đồng thời ta không hi vọng sự tình liên lụy tới trên người của ta.
Trần Húc khoát tay nói.
- Dạ.
Tuy trong lòng Lưu Diệp không cam tâm, nhưng vẫn bất đắc dĩ lui xuống.