Võ Đạo Đan Tôn
Chương 1072 : Lực quỷ vương (2)
Ngày đăng: 00:52 19/04/20
- Vậy nên làm gì bây giờ? Đảo chủ chỉ mới bước vào sinh tử cảnh chưa lâu, là đối thủ của bọn hắn sao?
Mọi người lo lắng sợ hãi, hiện tại họ đã liên kết một nơi cùng Lâm Tiêu, nếu Lâm Tiêu tử vong họ chỉ còn con đường chết.
- Ha ha, ta là ai?
Nam tử cười cuồng ngạo:
- Ta là ai không trọng yếu, quan trọng là hôm nay sẽ là ngày giỗ của ngươi!
- Lực Quỷ, nói nhiều với hắn làm gì, giết hắn, đoạt lấy không gian đạo văn trên người hắn, sớm trở về phục mệnh, ta không có thời gian chờ ngươi nói chuyện tào lao!
Nữ tử thúc giục nói.
- Ma Quỷ Nữ, ngươi gấp gáp làm gì, trong Đảo Mê Thất thật khó khăn mới đi ra một Vương giả Sinh tử cảnh, không chơi đùa thật lãng phí.
Nam tử âm hiểm cười nói.
- Đối phương lại biết Đảo Mê Thất!
Trong lòng Lâm Tiêu thoáng kinh ngạc, thật hiển nhiên hai người này cũng không phải ngẫu nhiên gặp được mình, mà tới có chuẩn bị, rõ ràng biết lai lịch của mình, một khi nói như vậy đối phương cũng có hiểu biết về dải không gian mảnh nhỏ, nói không chừng trận pháp thật lớn bao quanh chính do bọn hắn bố trí.
Làm cho Lâm Tiêu giật mình là nữ tử kia nói còn cần về phục mệnh, đại biểu trên hai người còn một vương giả cường đại hơn.
- Các hạ, các ngươi là ai, vì sao lại biết Đảo Mê Thất?
Lâm Tiêu thản nhiên hỏi.
Trong lòng hắn đã có suy đoán mơ hồ, năm xưa Lý Ngự Phong rời khỏi Đảo Mê Thất sở dĩ không xuất hiện trên đại lục, nói không chừng bởi vì đám người này.
- Chậc chậc, ta còn chưa hỏi nhiều như vậy, tiểu tử ngươi còn cho rằng mình còn là lão đại trong Đảo Mê Thất hả, từ trong dải không gian mảnh nhỏ đi ra khí huyết trên người ngươi chỉ sợ tiêu hao thật nhiều đi, đối phó loại người mới bước vào sinh tử cảnh như ngươi chỉ cần ba đao đủ lấy mạng ngươi, nhưng nếu ngươi quỳ xuống cầu xin, nói không chừng ta từ bi tha cho ngươi một mạng.
Nam tử mang dáng tươi cười hài hước, nhìn Lâm Tiêu như mèo vờn chuột.
- Xem ra các ngươi không định trả lời vấn đề của ta, như vậy thì đừng trách ta dùng vũ lực.
Ngữ khí Lâm Tiêu bình thản, không chút diễn cảm.
Hai người kia đều ngẩn ra, tiểu tử này không khỏi quá cuồng vọng, bọn hắn nhìn ra được Lâm Tiêu không chút sợ hãi, chẳng lẽ còn chưa biết được tình cảnh của hắn sao.
Hai người thật không thể ngờ lại nếm thiệt thòi lớn như vậy trên tay tiểu tử mới bước vào sinh tử cảnh kia.
Xuy xuy xuy!
Sinh tử áo nghĩa vận chuyển, thương thế trên thân hai người khép lại, ngay sau đó cùng nổi giận gầm lên một tiếng, lao về phía Lâm Tiêu.
- Quỷ Vương Hàng Lâm!
- Huyết Thủ Độc Long!
Hư ảnh quỷ vương hiện lên hư không, nhe răng cười lao tới, nhất thời âm khí dày đặc, lực lượng âm lãnh đóng băng mặt biển suốt trăm dặm.
Ở bên kia huyết quang bao phủ thiên địa, hai tay nữ tử như huyết ngọc, huyết quang dâng lên tận trời, trực tiếp gạt bỏ sóng lớn trùng điệp hung hăng đánh tới.
Ba ba ba!
Hư không quanh thân Lâm Tiêu nháy mắt phá nát thành mảnh nhỏ đầy trời, lực lượng cường đại nuốt cả thân thể hắn đi vào.
- Bôn Lôi Thức!
Oanh!
Thanh âm lạnh lùng làm người sợ hãi, phủ ảnh bổ ra hết thảy, Lâm Tiêu như chiến thần từ trong hắc sắc gió lốc lao ra, một búa chém thẳng vào người nữ tử.
Trải qua giao thủ ngắn ngủi, Lâm Tiêu đã nhận ra mặc dù thủ đoạn của nữ tử quỷ dị nhưng còn kém hơn Lực Quỷ Vương một chút.
- Lại dám tìm tới lão nương, Huyết Thủ Càn Khôn!
Nữ tử cười lạnh một tiếng, hai tay nhanh chóng huyễn hóa thành thủ ấn quỷ dị, huyết sắc khí tức khủng bố hình thành quầng sáng đỏ như máu trước mặt nàng, hai tay đan chéo ngăn cản trước phủ ảnh.
- Vỡ!
Ánh mắt Lâm Tiêu lạnh lùng, tinh thần chân nguyên điên cuồng khởi động.
Phốc xuy!
Lực lượng Toái Thiên Phủ phóng thích, trùng điệp bổ ra huyết quang, chém thẳng lên cánh tay nữ tử.