Võ Đạo Đan Tôn
Chương 1114 : Chỉ qua vương (2)
Ngày đăng: 00:52 19/04/20
Lâm Tiêu không thèm nhìn Chỉ Qua Vương, quát lại:
- Ngươi là thứ gì?
Chỉ Qua Vương vừa lên đã ra lệnh cho Lâm Tiêu, rõ ràng là đứng về phe La Sơn tông. Hôm nay đừng nói một Chỉ Qua Vương bình thường, dù là ai cũng đừng hòng ngăn cản Lâm Tiêu giết La Kinh Thiên tại đây.
Ầm!
Lâm Tiêu dung nhập vô tận, tuyệt vọng đao hồn vào Long Văn đao, hắn chém một nhát, bỏ thêm một phần áo nghĩa lôi điện. Thoáng chốc đao quang bạc quét ngang thiên địa, để lại vết thương sâu trên người La Kinh Thiên, lôi quang tí tách bò trên miệng vết thương khét đen.
Chỉ Qua Vương tức giận quát:
- Càn rỡ!
Kình khí bừng bừng, Chỉ Qua Vương la lên:
- Lâm Tiêu, còn không dừng tay thì đừng trách ta không khách sáo!
La Kinh Thiên chật vật cao giọng quát:
- Chỉ Qua Vương, nói nhảm với hắn làm gì? Người này giết tứ hoàng tử của đế quốc trong Sinh Tử Quỳnh Lâu, là đối tượng bị đế quốc truy nã. Ngươi là thống lĩnh quân đội của đế quốc còn không mau bắt hắn lại giao cho bệ hạ xử lý?
- Nói bậy bạ!
Lâm Tiêu lạnh lùng chém một nhát, La Kinh Thiên vội đỡ đòn.
Chỉ Qua Vương giận thật:
- Muốn chết!
Tay phải Chỉ Qua Vương nắm cán thương, trường thương đâm ra nhanh như chớp thẳng hướng Lâm Tiêu.
Vù vù vù!
Tia sáng xanh xẹt qua không trung, nơi trường thương đi qua hư không đông lại, mọi thứ tĩnh lặng. Mây trên trời, gió nhẹ thổi, tất cả đứng lặng.
Lâm Tiêu quát to:
- Cút về đi!
Vẻ mặt La Kinh Thiên vui mừng hét to:
- Bách Lý Chiến, ngươi đến vừa lúc, mau ngăn Lâm Tiêu lại!
Người đến là Võ Vương Bách Lý Chiến.
- Võ Vương tiền bối.
Lâm Tiêu nheo mắt nói:
- Tiền bối cũng muốn ngăn cản ta sao?
Lâm Tiêu có chút kính nể Võ Vương Bách Lý Chiến. Trong đại tái bảng Phong Vân, rèn luyện ở Sinh Tử Quỳnh Lâu Bách Lý Chiến đều biểu hiện công bằng, không thiên vị. Trong chuyến đi Sinh Tử Quỳnh Lâu nếu không có Võ Vương Bách Lý Chiến một mình dụ mấy Vương giả khác đuổi theo thì đám thiên tài Đế quốc Võ Linh Lâm Tiêu dã không một người sống sót quay về.
Nhưng kính nể thì kính nể, hôm nay La Kinh Thiên phải chết, không ai có thể ngăn cản Lâm Tiêu quyết tâm giết lão, tiêu diệt La Sơn tông, dù là Võ Vương Bách Lý Chiến cũng vậy.
Bách Lý Chiến lắc đầu, nói:
- Không phải ta bắt buộc ngăn cản ngươi mà vì thú triều ngay trước mắt, các nơi trên đại lục không ổn định. Tuy La Sơn tông làm nhiều chuyện sai nhưng cũng là một thành viên Đế quốc Võ Linh, ta không thể để ngươi công khai trái pháp luật giết người, không thì đế quốc làm sao yên ổn? Sẽ rơi vào hỗn loạn.
Võ Vương Bách Lý Chiến đã bày tỏ thái độ rõ ràng.
La Kinh Thiên lau máu dính khóe môi, hung tợn quát to:
- Ha ha ha! Tiểu tử, Võ Vương có mặt ở đây, mau lui về cho ta, nếu không chỉ bằng vào chuyện ngươi giết Bách Lý Huyền trong Sinh Tử Quỳnh Lâu thì Võ Vương sẽ không tha cho ngươi!
La Kinh Thiên giận điên nhưng không có chỗ rút, nếu không phải e ngại thứ kia thì Lâm Tiêu còn lâu mới sống đến bây giờ. Nhưng thế này cũng tốt, miễn Lâm Tiêu tạm rút lui, không lâu sau giờ chết của hắn sẽ tới. Không chỉ Lâm Tiêu, người thân, Quận Hiên Dật đều sẽ phải trả giá đắt vì hành động hôm nay của hắn.
Kế hoạch báo thù độc ác nảy ra trong lòng La Kinh Thiên.
Võ Vương Bách Lý Chiến biểu tình bình thản, cảnh cáo trừng La Kinh Thiên:
- La Kinh Thiên, đế quốc sẽ điều tra về cái chết của Bách Lý Huyền, ta không hy vọng ngươi lại nói lời đồn như vậy.
Võ Vương Bách Lý Chiến không muốn nói nhiều về vấn đề Bách Lý Huyền, gã nhìn Lâm Tiêu.
Đánh hay lui toàn do Lâm Tiêu quyết định.