Võ Đạo Đan Tôn
Chương 1119 : Không đường chạy trốn
Ngày đăng: 00:53 19/04/20
Võ Vương Bách Lý Chiến quát to:
- Lâm Tiêu, Thông Thiên Kiếm Vương, các người đi đi, để ta ngăn La Huyền Cơ lại!
Định Thiên Chung xoay tít bao phủ Võ Vương Bách Lý Chiến, một mình gã lao vào chưởng ấn.
- Ha ha ha! Đại địch ngay trước mắt sao có thể chạy trốn?
- Nói đúng, ta rất muốn biết Vương giả Sinh Tử cảnh đệ tam trọng đáng sợ cỡ nào.
- Không đánh mà chạy không phải phong cách của Cuồng Chiến Vương ta!
- Giết!!!
Đám người Thông Thiên Kiếm Vương gầm rống, theo Võ Vương Bách Lý Chiến tấn công.
Keng!
Một thanh trường kiếm rút khỏi vỏ, kiếm khí bắn thẳng lên mây, xé rách khung trời, nhát kiếm chém xuống.
Ầm!
Một cây rìu chiến hiện ra trong không trung. Rìu chiến dâng lên, hỏa quang bắn ra bốn phía, hóa thành nộ long gầm rống gào thét.
Bùm!
Một cây trường thương đóng băng hư không, như rồng ra khỏi vực sâu vọt tới trước.
Thoáng chốc các loại ánh sáng phô thiên cái địa, hoặc quyền ảnh, hoặc chưởng ấn, hoặc thương, hoặc kiếm, hoặc rìu. Lâm Tiêu thi triển Tinh Khung Ấn, ngôi sao to lớn xoay tròn. Các lực lượng hình thành dòng lũ chân nguyên kinh khủng, nơi đi qua xuyên thủng vách tường thiên địa. Định Thiên Chung của Võ Vương Bách Lý Chiến biến thành luồng sáng kết hợp tất cả va chạm với chưởng ấn La Huyền Cơ đánh ra.
Ầm ầm ầm!
Giờ phút này, trời sụp đất nứt, khó thể hình dùng đòn công kích kia đáng sợ cỡ nào. Mấy Vương giả Sinh Tử cảnh đệ nhị trọng đỉnh phong, Vương giả Sinh Tử cảnh đệ nhất trọng đỉnh phong hợp sức đánh ra một kích kinh thiên động địa, không thể địch lại ngăn chặn chưởng ấn La Huyền Cơ vỗ ra. Hai bên va chạm trong không trung, không nhường nhau.
Mọi người mừng thầm:
- Đã chặn lại!
La Huyền Cơ nhếch mép cười trào húng:
- À.
Thanh âm lạnh lùng vang lên:
- Tuân lệnh!
Sau phế tích La Sơn tông, La Kinh Thiên chữa gần hết vết thương đứng dậy, mặt lạnh lùng nhìn Võ Vương Bách Lý Chiến.
- Bách Lý Chiến ơi là Bách Lý Chiến, không ngờ ngươi sẽ có hôm nay đúng không?
Bách Lý Chiến hộc máu, mắt lạnh lùng nói:
- Bằng vào ngươi cũng muốn giết ta?
La Kinh Thiên cười gằn đến gần Bách Lý Chiến:
- Sắp chết đến nơi còn mạnh miệng.
* * *
Lâm Tiêu chạy nhanh trong hư không vô tận. Không gian loạn lưu xẹt nhanh bên người Lâm Tiêu, hắn lao tới trước.
Lâm Tiêu không ngờ đi La Sơn tông báo thù sẽ tạo thành cục diện thế này. La Sơn tông sớm có lòng phản trắc. Nhưng bây giờ không phải lúc suy nghĩ mấy chuyện này, thực lực như Bách Lý Chiến không thể nào chặn lại La Huyền Cơ, nếu chờ khi lão rảnh tay thì Lâm Tiêu sẽ gặp nguy hiểm.
Nghĩ đến đây Lâm Tiêu vận chuyển lực lượng không gian đến cực độ vọt nhanh tới trước.
Đột nhiên luồng lực lượng không gian vô hình giáng xuống bao phủ Lâm Tiêu. Hư không trước mặt Lâm Tiêu như đông lại.
Răng rắc!
Lâm Tiêu biến sắc mặt nói:
- Nguy rồi!
Không gian phong bạo!
Lâm Tiêu một quyền đánh nát hư không đông lại trước mặt, hắn thiêu đốt chân nguyên, tốc độ tăng vọt.
- Lâm Tiêu phải không? Giết nhiều đệ tử của La Sơn tông ta, phá hoại việc lớn La Sơn tông lên kế hoạch ngàn năm, hôm nay cho ngươi trốn thoát thì La Huyền Cơ ta không còn mặt mũi sống trên đời.
Ầm ầm ầm!
Thanh âm ồm ồm phát ra từ đằng sau, một bàn tay khổng lồ xé rách không gian loạn lưu chộp Lâm Tiêu.
- Tam muội chân hỏa, bạo cho ta!