Võ Đạo Đan Tôn
Chương 1145 : Đại chiến man vương (2)
Ngày đăng: 00:53 19/04/20
Lâm Tiêu đấm mạnh vào cốt giáp trên bụng Sa Khắc. Cốt giáp vỡ nát, lỗ thủng to xuyên thấu bụng Sa Khắc bày ra trước mặt Lâm Tiêu.
Phập phụt!
Không đợi Sa Khắc kịp phản ứng, một quyền quang đánh vào cổ gã.
Răng rắc!
Sa Khắc trợn tròn mắt đầu bay lên cao, mùi máu tanh hôi bắn tung tóe. Sa Khắc ngửa đầu rơi xuống.
Lâm Tiêu lắc đầu, nói:
- Lực lượng và phòng ngự vượt qua võ giả nhân loại, thậm chí không thua gì Yêu Vương nhưng kỹ xảo lại kém nhiều.
Nếu không phải Lâm Tiêu muốn tìm hiểu thực lực man vương, bằng vào hạ vị man vương như Bác Tạp, Sa Khắc không đỡ nổi một chiêu của Lâm Tiêu.
Bên kia, ba người nữ nhân áo trắng bị sáu man vương vây công cực kỳ chật vật, có thể chống đến bây giờ toàn nhờ trường kiếm cường đại trong tay nữ nhân áo trắng. Mối nhát kiếm đâm ra lóe ánh sáng lạnh, hư không xung quanh bị đóng băng. Trường kiếm không phải binh khí Vương giả bình thường. Nam nhân được gọi là Khuê thúc cũng rất mạnh, thực lực không thua Bạo Liệt Vương của Liên minh Thiên Thủy, hai người hợp tác miễn cưỡng chống đỡ được.
Nhưng đây chỉ là tạm thời. Phe man tộc không chỉ đông người, số lượng cường giả hơn bên nữ nhân áo trắng. Có ba trung vị man vương tương đương Vương giả Sinh Tử cảnh đệ nhị trọng, mỗi man vương không thua gì ba người nữ nhân áo trắng. Hai bên dây dưa đến bây giờ là vì man tộc không để man vương nào chết.
Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, không lâu sau phe nữ nhân áo trắng sẽ thua gục ngã, không chỉ vì thực lực mà do thiếu nữ áo lam vướng víu. Nữ nhân áo trắng, nam nhân trung niên vừa phải ngăn cản man tộc công kích còn phải bảo vệ thiếu nữ áo lam.
Man nhân trung niên tuy luôn ức chế ba người nữ nhân áo trắng nhưng không quên ngó chiến trường bên Sa Khắc, Bác Tạp. Man nhân trung niên thừa dịp rảnh rang nhìng bên kia, gã xoe tròn mắt.
- Cái gì? Sa Khắc, Bác Tạp bị giết? Sao tiểu tử này mạnh vậy?
Đập vào mắt man nhân trung niên là cái đầu Sa Khắc bắn lên cao, máu phun tung tóe. Võ giả nhân loại thì lông tóc không tổn hao gì, phát hiện này làm man nhân trung niên hết sức giật mình.
Man tộc và nhân tộc đánh nhau không chỉ trong một, hai ngày, nên man nhân trung niên hiểu rất rõ thực lực của nhân loại. Bình thường võ giả nhân loại cùng cảnh giới tối đa đánh ngang tay với man tộc, nên lúc đối phó Vương giả Sinh Tử cảnh đệ nhất trọng như Lâm Tiêu thì man nhân trung niên sai Sa Khắc, Bác Tạp đi. Man nhân trung niên cho rằng đã dư sức, nhưng kết quả nằm ngoài dự đoán của man nhân trung niên.
Hoa lửa văng tung tóe, man vương trung niên rút lui trăm thước. Man vương trung niên sờ ngực, da thịt cứng như đá chỉ in vệt trắng nhạt. Lực lượng sinh mệnh chấn động, vệt trắng nhanh chóng khép lại, bình thường.
Ánh mắt man vương trung niên hung tợn:
- Ha ha ha, nhân loại, đây là công kích mạnh nhất của ngươi sao? Quá yếu, chết đi!
Hai tay man vương man thú nắm chặt rìu chiến giơ lên, bóng rìu mông lung bắn lên cao hình thành rìu chiến to lớn dài trăm trượng. Rìu chiến ầm ầm nghiền nát tất cả đằng trước quét mạnh nữ nhân áo trắng bên dưới. Trước phủ quang to lớn, nữ nhân áo trắng bên dưới như con thuyền nhỏ trong biển cả tùy thời bị đập nát.
Nam nhân trung niên trợn to lồi mắt, kinh sợ kêu lên:
- Âm Nguyên Lão!
Nam nhân trung niên bị ba man vương man thú khác bao vây chặt chẽ, gã không có cơ hội cứu viện. Mắt thấy nữ nhân áo trắng sắp bị búa chém trúng.
- A?
Lúc này một luồng đao quang sắc bén từ phía xa ập đến. Đao quang không mênh mông, tốc độ nhanh làm người ta không kịp phản ứng bắn hướng man vương trung niên.
Man vương trung niên quát to:
- Vỡ ra!
Rìu chiến nhúc nhích xẹt qua dấu vết nhẹ nhàng chém vào đao quang bay tới, man vương trung niên định chém nát đao quang đột ngột tấn công rồi tiếp tục xử lý nữ nhân áo trắng.
Nhưng cảnh tượng tiếp theo làm man vương trung niên trợn mắt há hốc mồm.
Rìu chiến và đao quang va chạm. Trong đao quang bình thường chứa lực lượng cường đại vượt qua man vương trung niên tưởng tượng.