Võ Đạo Đan Tôn

Chương 1155 : Khi nhục (2)

Ngày đăng: 00:53 19/04/20


Lâm Tiêu lần đầu tới, có lẽ không rõ quy củ của nơi này, bất quá Lâm Tiêu lúc trước đánh bại Ngụy Đào, đó là một gã cường giả nhất trọng đỉnh phong nắm giữ mười đạo Không Gian Đạo Văn, Lâm Tiêu đã có được thực lực đánh bại hắn, có thể cứng cứng rắn tiến vào trong phủ đệ cao cấp, nếu như không có Vương giả Sinh Tử cảnh nhị trọng đến đuổi hắn đi thì thật sự cũng không có vấn đề gì.



Hán tử mặt sẹo nghĩ như vậy, nhưng lại nhìn về phía Tiêu Càn hỏi:



- Tiêu Càn, Lâm Tiêu này thoạt nhìn tựa hồ còn trẻ hơn ngươi không ít a?



- Cửu Long Vương tiền bối, Lâm Tiêu há ít chỉ trẻ hơn cả, ít nhất nhỏ hơn ta năm tuổi, hắn chính là quán quân Phong Vân Bảng đại tái ngay sau lần của ta đấy.



Tiêu Càn nói.



- Cái gì? Vậy hắn chẳng phải chỉ mới chừng ba mươi thôi sao, lại đột phá Sinh Tử cảnh sớm như vậy?



Mọi người khiếp sợ, hít một hơi khí lạnh, Tiêu Càn nay 36 tuổi tuổi, vào hai năm trước đột phá Sinh Tử cảnh, cũng là lúc 34 tuổi, đã là một trong các Vương giả trẻ tuổi nhất Đế quốc Võ Linh ngàn năm qua rồi, mà Lâm Tiêu nhỏ hơn hắn ít nhất năm tuổi, coi như là ngày hôm qua vừa mới đột phá Sinh Tử cảnh, hiện giờ cũng mới chỉ chừng 31 tuổi a, bất quá đó là chuyện không thể nào, võ giả vừa đột phá Sinh Tử cảnh cho dù thiên phú có cao, cũng không có khả năng kích thương Ngụy Đào, nói cách khác kẻ này rất có thể đã đột phá Sinh Tử cảnh vào năm trước 30 tuổi.



Đế quốc đệ nhất thiên tài, quả nhiên không phải thổi ra.



- Cửu Long Vương, chuyện gì khiến các ngươi vui vẻ như vậy?



Một thanh âm ngả ngớn truyền tới.



Bọn người Cửu Long Vương sắc mặt lộ ra rất khó coi, Lâm Tiêu cũng theo chỗ thanh âm nhìn lại, chỉ thấy trong một tòa phủ đệ cao đẳng phía trước có một gã nam tử mặc đằng giáp màu đen đi ra, ở phía sau hắn, còn đi theo vài tên Vương giả, khóe miệng hiện ra nụ cười lạnh trào phúng.



- Đừng để ý đến bọn hắn.



Cửu Long Vương truyền âm cho mọi người, cũng không thèm để ý đến đối phương.
- Ha ha ha.



Mấy người khác ở sau lưng Thiểm Đằng Vương cũng nhịn không được mỉa mai cười rộ lên.



Sắc mặt đám Tiêu Càn đều vô cùng khó coi.



- Hỗn đãn.



Ngụy Đào càng cắn răng phát ra tiếng gầm nhẹ, đôi mắt đỏ thẫm.



- Ngụy Đào, ngươi ngàn vạn đừng động thủ, mọi người cũng đều đừng động thủ.



Cửu Long Vương ngay lập tức truyền âm nói:



- Thiểm Đằng Vương hung hăng càn quấy thì hung hăng càn quấy, nhưng hắn có thực lực, nếu như xung đột thì chúng ta tuy nhiều người, nhưng cũng sẽ không chiếm được bao nhiêu tiện nghi, để truyền ra ngoài sẽ khiến người các thế lực khác xem thường.



Cửu Long Vương trong lòng cũng phẫn nộ, trên thực tế khi bọn người Thiểm Đằng Vương vừa mới chiếm cứ phủ đệ trong khu vực Đế quốc Võ Linh bọn hắn, hắn cùng với Thiểm Đằng Vương đã từng đánh một trận, kết cục là hắn thảm bại, chỉ đành ảm đạm rời đi, hiện giờ song phương động thủ, chịu thiệt chỉ có thể là bọn hắn.



- Đáng giận.



Tiêu Càn bọn hắn cắn răng một cái, chỉ hận tại sao mình lại vô năng như thế.



Nhìn xem tất cả, tâm tình bình tĩnh của Lâm Tiêu cũng nổi lên sóng gió, ánh mắt hắn bình thản nhìn về phía Thiểm Đằng Vương.