Võ Đạo Đan Tôn
Chương 116 : Gia nhập Võ Điện (2)
Ngày đăng: 00:44 19/04/20
Chương 116: Gia nhập Võ Điện. (2)
Két..!
Đại môn mở ra, Lâm Tiêu liền nhìn thấy một lão giả thân mặc áo bào trắng, giữ lại chòm râu dê đang đứng ở ngoài ở, ở bên cạnh của hắn là một trung niên nhân biểu lộ nghiêm túc, thần sắc cẩn thận tỉ mỉ.
- Ngô Bình tổng quản, các ngươi. . .
Lâm Tiêu nghi hoặc lên tiếng, lão giả râu dê kia lúc hắn ở Võ Giả Liên Minh cũng từng thấy qua, đúng là tổng quản của một thế lực đỉnh phong khác tại Võ Linh Đế Quốc, Nguyên Võ Thánh Địa.
- Sao hả, không mời chúng ta vào ngồi một chút sao?
Ngô Bình đôi mắt nhỏ có chút nhíu lại, cười híp mắt nói.
- Hai vị mời vào.
Lâm Tiêu vội vàng mời hai người vào nhà.
Trong phòng khách, Lâm Tiêu ngồi đối diện với hai người Ngô Bình tổng quản.
- Lâm Tiêu ah, nghe nói ngươi đã tấn cấp Chân Võ giả nhất chuyển, có chuyện này sao?
Ngô Bình tổng quản cười híp mắt nói, hai mắt lại phảng phất như điện quang nhìn về phía Lâm Tiêu.
- Ngô Bình tổng quản, tại hạ vào hai ngày trước đã may mắn đột phá.
Lâm Tiêu hồi đáp.
Ngô Bình gật gật đầu, cẩn thận dò xét Lâm Tiêu, lại không nói lời nào.
- Lâm Tiêu đúng không.
Lúc này, trung niên nhân một mực đi theo bên cạnh Ngô Bình đột nhiên nghiêm mặt nói:
Nói đến đây, Ngô Bình đột nhiên cười lạnh một tiếng:
- Tiểu đội của đại ca ngươi năm đó nhìn như bị yêu thú tập kích, bất quá sự thật ai biết được, nước trong Võ Điện sâu lắm, ngươi cũng đừng lâm vào trong đó giống như đại ca ngươi.
Ngô Bình mỉm cười nhìn qua Lâm Tiêu.
Lâm Tiêu trong nội tâm cả kinh.
- Ngô Bình tổng quản, lời này của ngươi là có ý gì? Ca ta năm đó làm sao?
Lâm Tiêu nhìn chằm chằm vào Ngô Bình, trì hoãn âm thanh hỏi.
Lòng của hắn bang bang nhảy lên, huyết dịch gia tốc lưu động, tuy rằng hắn là kẻ xuyên việt, nhưng linh hồn hai đời đã hoàn toàn dung hợp lại với nhau, cũng không phân biệt lẫn nhau, đối với thành viên gia đình cỗ thân thể này tràn đầy cảm tình, giống như là người nhà của mình vậy.
Giờ chợt nghe được cái chết của đại ca Lâm Hiên năm đó tựa hồ có nội tình gì đó thì cảm xúc Lâm Tiêu không khỏi trở nên kích động.
- Không có gì, chẳng qua là năm đó nghe được một ít tiếng gió không tốt thôi, cũng không biết thật hay giả, ta chỉ không muốn ngươi gia nhập Võ Điện ngộ nhập lạc lối, dù sao ta đối với ngươi vẫn rất coi trọng.
Ngô Bình mỉm cười, sâu trong mắt trong lúc lơ đãng lại xẹt qua một tia xảo trá.
Tâm Lâm Tiêu bỗng nhiên lại chìm xuống.
- Vậy xin cảm ơn hảo ý của Ngô Bình tổng quản, bất quá ta đã đáp ứng Võ Điện thì sẽ không thay đổi đâu.
Lâm Tiêu mỉm cười, rồi sau đó đứng lên:
- Nếu như Ngô Bình tổng quản không còn chuyện gì khác thì thứ cho ta không thể tiếp tục phụng bồi.
Ngô Bình khẽ giật mình.
Lâm Tiêu cử động này hiển nhiên là đang tiễn khách rồi, hắn đường đường là tổng quản Nguyên Võ Thánh Địa tại Tân Vệ Thành, đã khi nào bị một Chân Võ giả nhất chuyển cự tuyệt như vậy chứ?