Võ Đạo Đan Tôn

Chương 1160 : Yến hội (2)

Ngày đăng: 00:53 19/04/20


Yến hội hoan nghênh lần này, toàn bộ Vương giả Đế quốc Võ Linh ở lại thành Nhân Minh đều đã đến, khoảng chừng mấy chục người, hôm nay chuyện Lâm Tiêu đại bại Thiểm Đằng Vương khiến trong lòng mọi người đều vô cùng hưng phấn, đã bao lâu rồi, Vương giả Đế quốc Võ Linh bọn hắn chưa từng được thoải mái như vậy rồi, cả một đám thần sắc hưng phấn, đôi mắt tỏa sáng.



- Nào, Lâm huynh đệ, ngươi nếm thử đi, đây chính là Cửu Long ngọc nhưỡng mà Cửu Long Bảo chế riêng cho Cửu Long Vương đấy, bình thường căn bản khó gặp, cũng chỉ có hôm nay Cửu Long Vương mới cam lòng lấy ra.



Một đại hán uống vào ngọc nhưỡng trong chén, phát ra thanh âm chậc chậc say mê.



Lâm Tiêu bưng chén rượu lên, uống vào một ngụm, lập tức, tửu nhưỡng lạnh buốt trượt vào cổ họng Lâm Tiêu, tửu nhưỡng ngay từ đầu còn lạnh buốt, khi đến cổ họng liền bắt đầu nóng lên... mà khi vào trong dạ dày lại như một đoàn hỏa diễm đang thiêu đốt, loại cảm giác nóng rát kia khiến lỗ chân lông toàn thân Lâm Tiêu đều giãn ra, Chân Nguyên vận hành trong kinh mạch cũng nhanh hơn..., trong óc một mảnh sảng khoái.



- Quả nhiên là hảo tửu.



Lâm Tiêu khen, Cửu Long ngọc nhưỡng này là rượu tốt nhất trước nay hắn từng uống, đối với Vương giả Sinh Tử Cảnh mà nói, rượu bình thường đổ vào trong miệng chỉ giống như nước lã, căn bản không có chút cảm giác nào cả.



- Ha ha, Lâm huynh đệ ngươi nếu như thích thì lát nữa ta sẽ tặng ngươi mười đàn.



Cửu Long Vương mặt mũi tràn đầy ánh sáng màu đỏ, cười nói.



- Mẹ nó, Cửu Long Vương, lão tiểu tử người không công bình, lão phu hỏi ngươi lâu như vậy, ngươi cũng chưa từng cho ta một vò nào.



Có Vương giả kêu to lên.



- Thiên Ưng Vương, ngươi nếu có thể giống như Lâm huynh đệ đánh cho tên Thiểm Đằng Vương kia té cứt té đái, ta cũng sẽ tặng ngươi vài vò.



Cửu Long Vương vỗ bàn nói:



- Cửu Long ngọc nhưỡng này của ta, năm năm mới có thể nhưỡng ra mười đàn như vậy, yêu cầu này không quá phận chứ?



- Được rồi, ta vẫn là tìm Lâm huynh đệ uống rượu.



Thiên Ưng Vương đi đến trước mặt Lâm Tiêu:



- Lâm huynh đệ, Thiên Ưng Vương ta mời ngươi một ly.
- Chúng ta tuy rằng thực lực không được, nhưng cũng không phải bọn hèn nhát.



Đám đông mãnh liệt, ánh mắt mọi người nóng cháy, tràn đầy kiên định.



- Đi thôi.



Lâm Tiêu không cự tuyệt, bay lên không bay đi, bọn người Cửu Long Vương nhao nhao theo sát phía sau.



Không bao lâu, Lâm Tiêu đã đi tới khu vực sát ngay mặt bắc đế quốc.



- Tất cả người sống ở đây, đều đi ra cho ta.



Lâm Tiêu lạnh lùng lên tiếng, thanh âm quanh quẩn trên cả phiến phủ đệ.



- Chuyện gì xảy ra?



- Xảy ra chuyện gì?



- Là ai ở bên ngoài la to.



Bá bá bá...



Thanh âm Lâm Tiêu tràn đầy lực xuyên thấy, coi như là võ giả đang trong phòng tu luyện bế quan tĩnh tu cũng nhao nhao bị đánh thức, cả một đám nổi giận đùng đùng đi ra ngoài.



- Cửu Long Vương, các ngươi làm gì đấy?



Trông thấy bọn người Cửu Long Vương, gần mười tên Vương giả trong phiến khu vực này vốn là khẽ giật mình, chợt quát lạnh lên.



Cửu Long Vương cười lạnh một tiếng, lại không nói lời nào, mà cung kính nhìn về phía Lâm Tiêu, chờ đợi chỉ thị của hắn.