Võ Đạo Đan Tôn
Chương 1179 : Tranh luận dược tính (1)
Ngày đăng: 00:53 19/04/20
Nếu như không phải xem ở mặt mũi Văn Dược Vương, bình thường Vương giả nhị trọng dám nói chuyện với hắn như vậy, sớm đã bị hắn một tát chụp chết rồi.
- Thì ra cái gọi là đại sư Dược Vương Cốc, bất quá chỉ là phường mua danh chuộc tiếng, cái gọi là cứu người thật ra là hại người, quả thực buồn cười.
Trong đại sảnh, lại lần nữa truyền đến tiếng cười lạnh.
- Xú tiểu tử, ngươi nói cái gì?
Vài tên Vương giả Dược Vương Cốc lập tức nổi giận, trợn mắt tròn xoe, trên người tán phát ra từng trận sát khí lăng lệ ác liệt.
Huyền Diệu Vương nhướng mày, bất mãn nhìn Lâm Tiêu, vừa định thay hắn giải thích hai câu, đã thấy Văn Dược Vương sắc mặt âm trầm đi tới, lạnh lùng nói:
- Huyền Diệu Vương, đừng nói ta không cho ngươi mặt mũi, kẻ này hôm nay năm lần bảy lượt vũ nhục Dược Vương Cốc ta, ta cần một lời giải thích.
- Chẳng lẽ không phải sao?
Lâm Tiêu chậm rãi tiến đến, sắc mặt lạnh lùng.
Nếu Văn Dược Vương chỉ là kể công tự ngạo, nói ngoa, hắn tất nhiên sẽ không nói gì, nhưng hắn hiện giờ đang mưu hại người khác, khiến trong lòng Lâm Tiêu cực kỳ phẫn nộ.
- Tốt, rất tốt.
Văn Dược Vương ánh mắt lạnh lùng chằm chằm vào Lâm Tiêu, tản mát ra sát cơ khiến người sợ hãi:
- Bất luận kẻ nào nói điều gì cũng là quyền tự do, nhưng có chút lời không thể nói lung tung được, các hạ hôm nay nếu không cho ta một lời giải thích, dù ngươi là khách nhân của Huyền Diệu Vương, Văn Dược Vương ta cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi.
Lâm Tiêu nói:
- Tốt, ngươi dám cam đoan, ngươi lúc trị liệu Hàn Nguyệt Vương, trong lòng không có tư tâm không?
Vốn Huyền Diệu Vương chuẩn bị tiến lên khuyên can hai người xung đột, Nhưng ma xui quỷ khiến đấy, trong nội tâm tựa hồ nghĩ tới điều gì hắn ánh mắt lóe lên một cái, lại là đình chỉ cử động.
Huyền Diệu Vương lúc này nhìn về phía một lão giả trong đại sảnh.
Lão giả kia chỉ là Vương giả nhất trọng, hắn đi ra nói:
- Lão hủ là thủ tịch Luyện Dược Sư của Minh Nguyệt Cốc, Tiểu Cương, phẩm giai cửu giai.
- Rất tốt, Tiểu Cương đại sư, ngươi biết Thiên Tinh Hoa và quả Cam Quang Đằng hỗn hợp cùng một chỗ sẽ sinh ra hiệu quả gì không?
- Cả hai hỗn hợp một chỗ?
Lão giả cau mày suy nghĩ chốc lát, cuối cùng vẫn lắc đầu:
- Lão hủ không nghĩ ra được.
- Một mình hai loại linh dược này có lẽ rất khó suy nghĩ, nếu như thêm vào Hàn Băng Thạch thì sao? Tiểu Cương đại sư, ngươi cẩn thận ngẫm lại xem?
- Tăng thêm Hàn Băng Thạch?
Lông mày lão giả cau lại, trên mặt nếp uốn trải rộng, bỗng nhiên, trên mặt của hắn lộ vẻ chợt hiểu:
- Thiên Tinh Hoa, quả Cam Quang Đằng, Hàn Băng Thạch, chẳng lẽ là. . .
- Đúng vậy.
Lâm Tiêu nở nụ cười lạnh:
- Thiên Tinh Hoa, quả Cam Quang Đằng hơn nữa Hàn Băng Thạch, đó là ba loại tài liệu chủ của Tán Hàn Đan, Tán Hàn Đan là một loại đan dược có thể khiến cho hàn băng nguyên tố trong cơ thể võ giả hàn thuộc tính nhanh chóng khuếch tán, mà công hiệu khuếch tán đúng là do Thiên Tinh Hoa và quả Cam Quang Đằng gây ra.
Sâu trong mắt Văn Dược Vương lặng yên lộ ra một tia kinh hãi, tia kinh hãi này đến nhanh đi cũng nhanh, nháy mắt đã biến mất không thấy gì nữa, nhưng vẫn là bị Lâm Tiêu và Huyền Diệu Vương mẫn duệ bắt được.