Võ Đạo Đan Tôn
Chương 1228 : Vương giả Tam Trọng (2)
Ngày đăng: 00:53 19/04/20
Nếu đánh giá nghiêm túc con Hỏa Diễm Cự Long này , thì Hỏa Diễm Cự Long vẻn vẹn là một phần nhỏ của Linh Dương Long Cương Hỏa, vậy mà thực lực cũng mạnh đến đáng sợ. Nếu đổi làm Kim Kiếm Vương bọn họ, xác suất ngã xuống rất lớn.
- Người này, hẳn chính là Lâm Tiêu của đế quốc Võ Linh đây, gần đây là thiên tài có thanh danh hiển hách nhất trên đại lục . Nghe nói trên người hắn, còn có được một quả Dung Hỏa Thần Quả nữa.
Không biết từ bao giờ, trên một khối nham thạch cách đó không xa, có một bóng người đứng ở nơi đó.
- Hử? Thực lực không tồi. Một đao vừa rồi kia đã có phong thái cường giả. Khó trách lúc ở tại Thành Nhân Minh đã dám ngông cuồng như thế, đích xác có có chút tài năng. Nếu cứ để cho hắn tiếp tục trưởng thành như thế, đế quốc Võ Linh sẽ sinh ra một nhân vật nghịch thiên. Một khi hắn bước vào Sinh Tử Tam Trọng, chỉ sợ lại là một nhân vật cấp bậc Tịnh Thiên Huyên. Đến lúc đó chỉ sợ bản thể của ta đích thân đến, cũng không nhất thiết có thể làm gì hắn.
- Đáng tiếc, thiên tài như vậy mà hôm nay sẽ chết. Nếu có trách chỉ là trách ngươi bị Tà Hồn Vương ta để ý tới.
Khóe miệng hiện lên một nụ cười ác độc. Người mặc Hắc bào nheo mắt lại, tay phải giơ lên, đột nhiên một chưởng vỗ ra ngoài, mục tiêu đúng là Lâm Tiêu đang đại chiến với Hỏa Diễm Cự Long .
Đạo chưởng ấn này không một tiếng động, phảng phất không có thực thể, thế nhưng tốc độ cực nhanh lại làm cho người ta không thể tưởng tượng nổi. Trong lòng Lâm Tiêu vừa mới nổi lên báo động, thì hắn cũng đã bị một chưởng chụp trúng phía sau lưng.
Một cỗ lực lượng mãnh liệt sau khi vượt qua Man Vương Sáo Trang bị suy yếu, cuối cùng tràn vào thân thể Lâm Tiêu trong nháy mắt. Cỗ lực lượng này cực kì đặc thù, ở trong thân thể Lâm Tiêu bắt đầu tàn phá bừa bãi.
Đồng thời thân hình Lâm Tiêu lảo đảo một cái, lập tức bị Hỏa Diễm Cự Long đánh chính diện trúng ngực. Hắn phun mạnh ra một ngụm máu, thân thể phảng phất chiếc diều bị đứt dây bay đi ra ngoài.
- Hay cho lực lượng quỷ dị, so sánh Kim Kiếm Vương và Vô Song Vương đều phải mạnh hơn. Là ai đang đánh lén ta?
- Nhân loại, rời đi. Người này, là mồi săn của Linh Dương Long Cương Hỏa ta.
Hỏa Diễm Cự Long phát ra ngôn ngữ khó hiểu, mang theo một loại khí tức từ thuở xa xưa.
- Hả? Thói quen ngôn ngữ từ thuở xa xưa, lại còn một tia khí tức linh hồn nữa. Thiên Hỏa mặc dù có được linh trí, nhưng không đến mức có được linh hồn, mà vẻn vẹn là ý thức. Linh Dương Long Cương Hỏa nhà ngươi này thật đúng là quỷ dị. Cỗ dao động Hỏa Diễm vừa rồi kia, hẳn chính là do nhà ngươi truyền ra ngoài rồi.
Người mặc Hắc bào nói với giọng điệu lạnh lùng:
- Người này, là mồi săn của ta. Ngươi mau lập tức rời đi, bằng không, ngay cả nhà ngươi ta cũng giết một thể .
Hỏa Diễm Cự Long nổi giận, hóa thành một dòng khí màu vàng chói, trong nháy mắt đi tới trước mặt người mặc Hắc bào .
- Chỉ là Thiên Hỏa, cũng dám uy hiếp ta.
Người mặc Hắc bào lắc đầu, một chưởng nện về hướng Hỏa Diễm Cự Long.
Hai cỗ lực lượng va chạm vào nhau ở trên không trung, làm sinh ra một đợt sóng xung kích kịch liệt. Người mặc Hắc bào vẫn lù lù bất động, mà Hỏa Diễm Cự Long lúc trước mọi việc đều thuận lợi giờ cũng là chật vật bay ngược đi ra ngoài, Hỏa Diễm trên người chập chờn, khí tức suy yếu, hiển nhiên đã trúng đòn làm bị thương nặng.