Võ Đạo Đan Tôn
Chương 1262 : Mỗi phe phái đều có kế hoạch nham hiểm (1)
Ngày đăng: 00:54 19/04/20
Nghe được lời này, sắc mặt chư yêu vương đều thay đổi, chiêu thức này của Nhân tộc quá độc ác, dù sao Mê Không Châu trong tay bọn hắn, bọn hắn nguyện ý liên thủ với ai đều được, ngược lại có thể trực tiếp đẩy lui Yêu tộc ra ngoài.
Đại Tế Ti Man tộc cười khổ:
- Được rồi, hai bên các ngươi tranh chấp mãi, cần gì chứ, Man tộc chúng ta là vì bảo vật tổ tiên, cũng không muốn cuốn vào ân oán hai tộc các ngươi, ta đồng ý lời đề nghị ban đầu của Nhân tộc, do ba tộc cùng nhau đi tầm bảo điện.
- Nếu Man tộc đồng ý, vậy Yêu tộc đây?
Thiên Uyên Vương mỉm cười nhìn nhóm Yêu tộc.
- Tới lúc đó phân chia bảo vật thế nào?
Tà Thử Vương nhíu mày hỏi.
- Câu hỏi của các hạ không khỏi quá ngu xuẩn đi, tự nhiên sau khi mở ra bảo điện chỉ dựa vào bổn sự của chính mình, thế nào, chẳng lẽ còn muốn ta nhường cho ngươi hay sao? Ngươi là yêu vương hay đứa bé ba tuổi?
Thiên Uyên Vương tràn đầy khinh thường.
- Ngươi…
Tà Thử Vương đỏ mặt.
- Được rồi, Tà Thử Vương, làm theo lời Nhân tộc bọn hắn đi.
Thiên Ngạc Vương cũng bất đắc dĩ, hiện tại quan trọng nhất là tìm được bảo điện, về phần Mê Không Châu nằm trong tay ai cũng không trọng yếu, nếu Nhân tộc đã đáp ứng khai phóng Mê Không Châu, cùng nhau đi tới bảo điện, thì cũng không cần vì chiếm giữ mà gây ra tranh chấp.
- Được.
Nếu song phương đã đồng ý, Thiên Uyên Vương cũng không nhiều lời, để Tà Hồn Vương lấy ra Mê Không Châu trực tiếp phóng thích vị trí của bảo điện.
Sau khi biết được bảo điện nằm trong Phế khu Cổ Thần, Yêu tộc cùng Man tộc đều kinh ngạc, sắc mặt thay đổi, Phế khu Cổ Thần thật khủng bố, thật sự cần ba tộc liên thủ mới có cơ hội đi vào.
- Kim Giáp, Phế khu Cổ Thần đáng sợ, khi ngươi tới thì sẽ biết, nếu gặp được nguy hiểm ngươi có thể ở gần ta một chút, ta sẽ bảo vệ cho ngươi.
Phi Loan Vương nhìn Phân thân Toản Địa Giáp, nói:
- Ngàn năm trước hai đại minh thành xây dựng, Yêu tộc cùng Nhân tộc phái ra mười vương giả tam trọng đi Phế khu Cổ Thần, kết quả tử thương thảm trọng, không thể vào sâu bên trong đã phải thối lui, hai tộc có mười vương giả tam trọng, chỉ còn sống sót bốn người, thăm dò Phế khu Cổ Thần đành phải dừng lại.
- Cái gì?
Lâm Tiêu kinh ngạc, hắn chưa nghe qua tin tức này.
Mười sinh tử tam trọng đi vào, chỉ còn bốn người sống sót, tin tức này thập phần rung động.
Chẳng những Lâm Tiêu giật mình, Tà Thử Vương, Long Tượng Vương cùng Thiết Lân Vương đều vô cùng chấn kinh.
Phi Loan Vương cười nhạt một tiếng, nói tiếp:
- Vậy còn chưa hết, sau này hai yêu vương tam trọng còn sống sót trong hành trình đó tự mình đi vào Phế khu Cổ Thần, nhưng sau khi đi vào đã không còn thấy đi ra.
- Cái gì, lại có chuyện này, sao ta không biết?
Tà Thử Vương cả kinh nói, trong mắt đầy rung động.
- Ngươi không biết thì phải rồi, Tà Linh cốc có tư cách biết sự kiện này sao?
Phi Loan Vương khinh thường nói.
Diễn cảm Tà Thử Vương khó xem, nhưng không dám phản bác, Tà Linh cốc chỉ là một thế lực trong Yêu tộc, nếu không phải xuất hiện sinh tử tam trọng như hắn, căn bản không được xem trọng, so sánh với Tử Vong Chi Sâm của Phi Loan Vương thật sự kém quá xa.
Hơn nữa bộ tộc của Phi Loan Vương có địa vị cực cao trong Tử Vong Chi Sâm, rất nhiều việc thậm chí cả Long Tượng Vương cùng Thiết Lân Vương cũng không dám so sánh.