Võ Đạo Đan Tôn

Chương 127 : Rung động (1)

Ngày đăng: 00:44 19/04/20


Chương 127: Rung động. (1)



Một ít đệ tử ngay từ đầu ôm tâm tình xem náo nhiệt quan sát luận võ nhíu mày, nhìn thoáng qua Vương Võ.



- Thiếu niên đối diện hắn gặp nguy hiểm, Phong Lôi Quyết và Linh Hầu Quyền Phổ uy lực không thấp, võ giả đồng cấp nếu không có công pháp và vũ kỹ cao sâu hơn, rất khó ngăn cản được.



Mọi người nhao nhao nghị luận, đệ tử bị chiến đấu giữa Lâm Tiêu và Vương Võ hấp dẫn càng nhiều.



Phanh! Phanh! Phanh!. . .



Một góc khuất trong Luận Võ Quán, từng tiếng oanh minh vang lên, không khí nổ vang, Vương Võ càng đánh càng hăng, khí thế như cầu vồng.



Trải qua một tháng khổ tu, thực lực Vương Võ so với thời điểm dã ngoại khảo thí đã tăng lên trọn vẹn gấp đôi, trong lòng hắn, Lâm Tiêu cho dù có thể chống đỡ công kích của mình cũng nhất định sẽ chật vật không chịu nổi, nhưng sự thật lại khiến hắn càng đánh càng kinh hãi, càng đánh càng khó coi.



Vô luận Vương Võ công kích như thế nào, Lâm Tiêu thủy chung mặt không đổi sắc, cứ thế ngăn cản tất cả công kích của Vương Võ.



- Ngưng Nguyên Công quả nhiên không bình thường, ta hiện giờ chỉ dùng ra ba thành lực lượng cũng đã không kém gì Vương Võ thi triển Nhân cấp trung giai công pháp và võ kỹ rồi.



Lâm Tiêu trong nội tâm âm thầm gật đầu, tuy rằng hắn hôm nay đã tiếp cận nhất chuyển đỉnh phong, đang rảo bước tiến đến nhị chuyển, mà Vương Vũ Cương tấn cấp nhất chuyển không bao lâu, nhưng cuộc chiến sinh tử giữa võ giả, võ giả ngang cấp chỉ là trên mặt lực lượng thân thể và tốc độ hơi chút khác biệt, mấu chốt chính thức quyết định chiến đấu vẫn là nguyên lực và võ kỹ có cường đại hay không.



Thật giống như thức thứ nhất của Nhân cấp trung giai võ kỹ Nghênh Phong Nhất Đao Trảm Tà Nguyệt Trảm, có thể trực tiếp tăng lên ba lần lực công kích Lâm Tiêu, giữa võ giả ngang cấp kém nhau vài trăm cân khí lực căn bản không là gì.



Đồng thời khi Vương Võ giật mình, võ giả còn lại vây xem trong nội tâm cũng cực kỳ kinh ngạc.



Bọn hắn thật không ngờ dưới công kích như cuồng phong mưa rào từ Phong Lôi Quyết và Linh Hầu Quyền Phổ của Vương Võ, thiếu niên đối diện vậy mà lại không chút hốt hoảng, một đôi nắm đấm xuất quỷ nhập thần, ngăn lại hoàn toàn mọi công kích của Vương Võ.
- Lâm Tiêu này thật là lớn gan, lại dám dùng đơn quyền để đỡ một chiêu này của ta.



Vương Võ trong nội tâm kinh ngạc, thiết thối dĩ nhiên đá đến trước mặt Lâm Tiêu.



Phanh!



Quyền cước va chạm, kình lực đáng sợ dọc theo trung tâm quyền cước song phương va chạm cuốn khắp nơi, Vương Võ sợ hãi bay ngược ra ngoài, một cổ lực lượng cường đại đến khiến hắn khó có thể ngăn cản chảy vào thân thể.



Đạp đạp đạp!



Vương Võ liên tiếp lui về sau hơn mười bước, quỳ một chân trên đất, sắc mặt một hồi trắng một hồi hồng, nguyên lực trong cơ thể đã bị trùng kích, yết hầu một hồi ngai ngái, thiếu chút nữa đã phun ra một ngụm máu tươi.



- Cái gì? Thiếu niên kia rõ ràng thắng, vừa rồi hắn thi triển võ kỹ gì, vì sao ta nhìn không ra? !



Võ giả đệ tử chung quanh bị trận tỷ thí giữa hai người hấp dẫn đều thất kinh, dù sao trong chiến đấu lúc trước, Lâm Tiêu vẫn phòng thủ, mà Vương Võ vẫn một mực đang tiến công, thoạt nhìn tùy thời đều có thể chiến thắng, thật không nghĩ đến trong nháy mắt phương bọn hắn coi trọng đã bại.



Tất cả mọi người trừng lớn hai mắt, không thể tưởng tượng nổi nhìn Vương Võ một chân quỳ trên mặt đất, cùng với Lâm Tiêu ngạo nghễ đứng thẳng, ngay cả thân hình cũng chưa từng lùi về sau.



- Thiếu niên này thật là đáng sợ, nhìn qua thường thường không có gì lạ, trên thực tế lại thâm bất khả trắc.



- Thiếu niên tóc húi cua đối diện hắn cũng không kém, Phong Lôi Quyết và Linh Hầu Quyền Phổ đều tu luyện ra tinh túy, không nghĩ tới cuối cùng vẫn thất bại.



- Xem tràng diện nguyên lực công kích bọn hắn giao thủ, có lẽ đều là đệ tử Chân Võ giả nhất chuyển, xem ra trong Võ Điện chúng ta lại thêm hai đệ tử thiên tài rồi.