Võ Đạo Đan Tôn
Chương 1282 : Mặt thật
Ngày đăng: 00:54 19/04/20
Bá bá bá…
Thân hình mọi người chợt động, nhanh chóng bao quanh đội ngũ Man tộc.
- Đại Tế Ti, bảo điện của Man tộc các ngươi rốt cục ở nơi nào?
Toàn thân Diệt Linh Vương tràn đầy sát khí, híp mắt hỏi.
Đại Tế Ti cười khổ một tiếng:
- Chư vị, các ngươi cũng đều thấy được ta cũng lần đầu tiên đi tới chỗ này, làm sao biết vị trí bảo điện.
- Đại Tế Ti nói đúng, trên đường đi tới chúng ta thiếu chút nữa đều vẫn lạc, đây là chuyện mọi người tận mắt nhìn thấy, chúng ta cũng là lần đầu tiên tới chỗ này, hơn nữa Mê Không Châu còn nằm trong tay Nhân tộc, chúng ta làm sao biết bảo điện ở đâu, nói không chừng đã bị cường giả thời đại viễn cổ đoạt đi rồi, cho nên nơi này mới rỗng tuếch, hoặc là Tà Hồn Vương làm thủ đoạn gì đó trong viên châu, giấu diếm địa điểm chân chính, cố ý cho chúng ta đi chịu chết!
Ma Nhãn nhìn chòng học vào Tà Hồn Vương, trầm giọng nói.
Cảm nhận được ánh mắt mọi người nhìn tới, trong lòng Tà Hồn Vương trầm xuống, cười lạnh:
- Ha ha ha, Ma Nhãn, ngươi đang nói đùa đi, Mê Không Châu là do đại năng Man tộc các ngươi luyện chế mà thành, ta chỉ là vương giả tam trọng, có năng lực gì giở trò bên trong? Ta đã khai phóng Mê Không Châu cho mọi người xem, địa điểm bên trong chính là nơi này, vì sao không có thì phải hỏi Man tộc!
- Chúng ta cũng không biết.
Bố Lỗ lắc lắc đầu.
- Được rồi, đừng tranh cãi nữa.
Phi Loan Vương vẫn luôn nhíu mày, chợt cười lạnh:
- Chí Bảo điện của Man tộc là do đại năng Man tộc thời đại viễn cổ vì chống cự lại Nhân tộc cùng Yêu tộc nô dịch mà đem truyền thừa cùng bảo vật lưu xuống, nếu nghĩ kỹ lại, tuyệt đối không khả năng tùy tiện bại lộ bên ngoài, nếu không lấy thực lực của đại năng Yêu tộc cùng Nhân tộc thời đó không khả năng tìm không thấy, cho nên Chí Bảo điện không thể nào tùy tiện xuất hiện trước mặt chúng ta, tuyệt đối phải có thủ đoạn khai mở nào đó, mà thủ đoạn đó chỉ có Man tộc các ngươi mới biết.
- Đúng vậy, giao ra đi!
Ánh mắt Thiên Ngạc Vương âm lãnh.
- Ta thật không biết thủ đoạn khai mở gì.
Sáu man vương Man tộc như sáu đạo lưu quang vọt lên, nhanh chóng xông thẳng tới cửa lớn bảo điện.
- Man tộc các ngươi muốn làm gì?
Sưu sưu sưu…
Nhóm cường giả cũng không bị bảo điện hoàn toàn hấp dẫn, trong nháy mắt nhóm người Đại Tế Ti cử động mười hai người lập tức bay lên, đem sáu người Man tộc bao vây.
- Đại Tế Ti, các ngươi muốn làm gì? Đinh nuốt bảo tàng một mình sao?
Thiên Ngạc Vương cười lạnh.
- Đại Tế Ti, hiện tại bảo điện đã xuất hiện, có thể giao ra Mê Không Châu rồi chứ!
Tà Hồn Vương quát khẽ.
- Giao ra Mê Không Châu? Ha ha ha…
Bị mọi người vây quanh, khuôn mặt Đại Tế Ti không chút hoảng loạn, ngược lại nhịn không được cười to lên:
- Đám ngu ngốc các ngươi, còn tưởng rằng các ngươi đoạt được Mê Không Châu là có thể biết vị trí bảo điện sao? Nếu không phải ta cố ý đặt Mê Không Châu trong Chiến trường Cổ Tộc, các ngươi sẽ lấy được Mê Không Châu? Ha ha ha, nếu đã tới nơi này, mà bảo điện cũng đã xuất thế, vậy cũng không cần tiếp tục dùng tới các ngươi, hai tộc các ngươi hãy ngoan ngoãn thủ vệ bên ngoài đi, nhìn Man tộc chúng ta nghênh đón bảo vật tộc ta trở về đi, ha ha ha ha…
Thanh âm Đại Tế Ti ầm ầm truyền ra.
- Đáng chết, giao ra Mê Không Châu ngay!
Sắc mặt mọi người biến đổi, lời này của Đại Tế Ti là ý tứ gì? Vừa thấy chấn kinh đang định ra tay, trảo nhiếp về hướng Mê Không Châu trong tay Đại Tế Ti.
Ông!
Mê Không Châu đột nhiên sáng lên đạo quang mang, một đạo hồng quang phút chốc bao phủ sáu người Man tộc, ngay sau đó trên bảo điện bộc phát quang mang, dung hợp cùng một chỗ, hô một tiếng sáu người Man tộc biến mất không thấy, hóa thành lưu quang biến mất trong bảo điện.
Giữa không trung, bảo điện vẫn im lặng trôi nổi, mà sáu người Đại Tế Ti đã biến mất.