Võ Đạo Đan Tôn

Chương 1317 : Ba chiêu giết ngươi (2)

Ngày đăng: 00:54 19/04/20


- Ha ha, Phá Kiếm Vương ta tung hoành đại lục nhiều năm như vậy, lần đầu tiên thấy người trẻ tuổi nói với ta như thế, tiểu tử, ngươi là đầu tiên.



Phá Kiếm Vương cười lớn một tiếng, toàn thân phóng xuất kiếm quang sáng ngời, kiếm quang cực kỳ thuần túy, mang theo khí thế vô kiên bất tồi.



- Phá Kiếm Vương đúng không, Triệu Vô Cực Danh Kiếm Sơn Trang của ngươi là ta giết chết, Thiết Kiếm Vương Triệu Vô Tuyệt cũng chết trên tay ta, hôm nay Phá Kiếm Vương ngươi cũng sẽ chết trong tay của ta.



Lâm Tiêu lạnh lùng mở miệng, chữ chữ như sấm, tuyên truyền giác ngộ.



- Cái gì, Triệu Vô Tuyệt hắn chết rồi?



Tâm thần Phá Kiếm Vương chấn động, ánh mắt biến thành dữ tợn:



- Tiểu tử, ngươi quá cuồng vọng, muốn giết Phá Kiếm Vương ta, ngươi cho rằng bằng vào tam tinh man vương sáo trang có thể muốn làm gì thì làm sao? Xem ta phá mai rùa của ngươi thế nào.



- Tê Thiên Kiếm -- trảm!



Phá Kiếm Vương tức giận quát một tiếng, tóc dài không gió mà bay, kiếm khí lăng lệ trên người hắn phóng ra ngoài, ánh mắt của hắn lạnh lùng, hai tay cầm trường kiếm phóng xuất khí thế mạnh mẽ, kiếm quang giống như mặt trời chém về phía Lâm Tiêu, nát bấy tất cả, không thể địch nổi.



BOANG...



Chẳng biết lúc nào trong tay Lâm Tiêu đột nhiên xuất hiện một thanh chiến đao dữ tợn, chiến đao như rồng, lập tức ngăn cản kiếm quang.



Ầm ầm!



Mặt đất như sinh ra địa chấn, sóng xung kích lan ra, cả thành Nhân Minh đều bị lay động, đáng sợ sóng xung kích mạnh mẽ tứ tán các nơi.




Thiên phạt đao chém ra, trong thiên địa như tiến vào mùa đông khắc nghiệt, vô số gió tuyết bay bay, trong gió tuyết hàn khí lạnh thấu xương cùng phong nhận cắt qua thiên địa, đông cứng hư không trong phương viên trăm dặm.



Hư không bị đống kết, kiếm quang màu xám lao tới, ngược hướng gió tuyết bay tới, tốc độ càng ngày càng chậm, mà Phá Kiếm Vương sau lưng cũng bị bao phủ trong gió tuyết, vẻ mặt kinh ngạc.



Xuy xuy!



Gió tuyết bao phủ thiên địa, vô số mũi băng nhọn bắn ra ngoài, hóa thành phong nhận và băng nhọn phong bạo quấn quanh kiếm quang màu xám, phanh một tiếng đánh nó nát bấy, kiếm quang tiêu tán, gió tuyết phong bạo lại lao thẳng về phía Phá Kiếm Vương.



Đinh đinh đang đang



Phá Kiếm Vương tu luyện là hủy diệt cùng tử vong áo nghĩa, ở phương diện phòng ngự cũng rất có tạo nghệ, nhưng vẫn là bị rất nhiều gió tuyết đánh tan phòng ngự, trên người lập tức xuất hiện vô số miệng vết thương, máu tươi bắn ra tung tóe.



Chút thương thế đó với sinh tử tam trọng vương giả mà nói không là gì cả.



- Chiêu thứ ba, chết!



Lâm Tiêu cũng không cho rằng Phong Tuyết Giao Gia có thể đánh chết Phá Kiếm Vương, chiêu thứ hai vừa dứt, chiêu thứ ba đã tới, một chiêu này không có bất kỳ phức tạp gì, cô đọng lôi chi áo nghĩa, mười thành viên mãn lôi chi áo nghĩa và tam trọng đao hồn dung hợp hoàn mỹ, chủ công sát phạt, hình thành một chiêu cực kỳ nghịch thiên, khí tức kết hợp hoàn mỹ với thiên phạt đao!



- Lôi Chi Tài Quyết!



Răng rắc!



Một đạo lôi đình vừa thô vừa to từ trên trời giáng xuống, sắc trời tối đen, cả bầu trời cổ địa Man Hoang như bị mây đen bao phủ, dường như là trời nổi giận, đánh xuống thiên phạt, dùng lôi điện phát xét vạn vật.