Võ Đạo Đan Tôn
Chương 140 : Danh chấn Võ điện (2)
Ngày đăng: 00:44 19/04/20
Chương 140: Danh chấn Võ điện. (2)
Ở Võ điện cạnh tranh kịch liệt, đạo lý người hiền bị lấn, Lâm Tiêu lại như thế nào mà không biết, cùng ở huấn luyện quán như nhau, muốn được người khác tôn trọng chính mình, như vậy nhất định phải thể hiện ra thực lực không như bình thường.
Nghĩ tới đây, Lâm Tiêu lại không cố ý áp chế nguyên lực trong cơ thể nữa, Ngưng Nguyên công chợt vận chuyển, đồng thời nguyên lực dựa theo lộ tuyến vận chuyển của Cực Đạo Uy Thiên quyền chậm rãi lưu động trong người, rồi sau đó chợt oanh ra một quyền.
- Bát Diện Uy Phong!
Lâm Tiêu có chủ tâm muốn lập uy, tự nhiên liền thi triển ra Cực Đạo Uy Thiên quyền, Cực Đạo Uy Thiên quyền chính là công pháp Nhân cấp cao giai, uy lực còn phải ở trên Nghênh Phong Nhất Đao trảm, tinh túy của thức thứ nhất Bát Diện Uy Phong này Lâm Tiêu đã sớm lĩnh ngộ trong lòng, giờ phút này kết hợp với Ngưng Nguyên công đột nhiên xuất quyền đánh ra, nhất thời thiên địa biến sắc, cuồng phong rống giận.
- Oanh!
Một cỗ khí tức bá đạo vô cùng tràn ngập ra, ở trên khí thế cư nhiên so sánh với một chiêu cuối cùng Phách Khí Thương Mang trong Vô Thượng Phách Quyền mà Phí Thần Trữ thi triển lúc trước ocnf phải kinh khủng, lăng lệ hơn nhiều lắm.
- A!
Mấy tên đệ tử bình thường kia đánh về phía Lâm Tiêu căn bản chưa kịp phản ứng, chỉ cảm thấy một cỗ lực lượng khổng lồ không cách nào chống cự hung hăng đụng vào trên người mình, trong tiếng nổ vang "bang bang", năm tên đệ tử bình thường kia đánh về phía Lâm Tiêu lấy tốc độ so với lúc trước còn nhanh hơn mà ngã bay ra ngoài, trong miệng kêu to, từng người giống như là diều đứt dây ngã xuống mặt đất, miệng phun máu tươi, mặt như giấy vàng, cư nhiên là không phải kẻ địch trong một chiêu của Lâm Tiêu.
- Cái gì?
- Đây....
- Lâm Tiêu, hôm nay ta nhưng là dính phúc của ngươi rồi, bị ngươi náo loạn như vậy, hôm nay liền một cái khiêu chiến với ta đều không có, ngay cả Tề Lộ kia cũng không biết đã trốn đi nơi nào.
Trên gương mặt cứng nhắc hiếm có thấy được nụ cười, trong giọng nói có chút cảm khái.
Thực lực của Lâm Tiêu cùng hắn đồng thời tham gia khảo hạch thực chiến Chuẩn vũ giả, cùng nhau gia nhập Võ điện, Vương Vũ là rõ ràng nhất, nhưng trong ba tháng tu luyện ngắn ngủi, thực lực của Lâm Tiêu chẳng những không có ở dưới khổ luyện của hắn bị kéo xuống, ngược lại càng đem hắn xa xa để lại phía sau, để cho Vương Vũ cảm thán không thôi.
- Lấy thực lực của ngươi, chỉ cần ngươi cẩn thận một chút, những tên kia muốn đánh bại ngươi cũng không phải là chuyện đơn giản, bất quá ngươi cũng không thể khinh thường, có mấy người trong đó thực lực không tệ lắm.
Lâm Tiêu hồi tưởng lại 26 tên đệ tử bình thường trước đó khiêu chiến với mình, trong đó mạnh hơn so với Vương Vũ thật đúng là không có mấy, coi như là người đứng đầu nhất kia so sánh với Vương Vũ cũng không mạnh hơn bao nhiêu.
- Ngươi yên tâm đi, ngươi đã không bị người khiêu chiến mà hạ xuống, Vương Vũ ta như thế nào lại bị đánh bại.
Trong con mắt Vương Vũ lóe lên, trong giọng nói tràn đầy kiên định.
Sau khi nhìn thấy thực lực của Lâm Tiêu đáng sợ như thế, Vương Vũ một lòng muốn vượt qua Lâm Tiêu chẳng những không giống như đưa đám, ngược lại càng thêm khơi dậy huyết tính trong lòng hắn.
Sau khi đơn giản nói chuyện với nhau mấy câu, Lâm Tiêu liền tách ra đám người Vương Vũ.
- Lần này ta kiếm được 1350 điểm cống hiến, hơn nữa Võ điện cấp cho ta một vạn lượng bạc, tiêu phí trước mắt của ta hoàn toàn đủ rồi, là lúc mua cho Tam muội một cái đan lô.