Võ Đạo Đan Tôn
Chương 194 : Hạt vĩ phong
Ngày đăng: 00:45 19/04/20
Thần Phi mỉm cười, ánh mắt nhìn chằm chằm Lâm Tiêu với vẻ ngưng trọng:
- Đồ Dương không phải đệ tử bình thường, đánh bại hắn đối với ta mà nói không phải là việc gì khó, nhưng nếu muốn làm được thoải mái như Lâm Tiêu vả lại còn nắm chắc lực lượng tinh chuẩn như vậy, ta thật không làm được.
- Ở trong điểm này Lâm Tiêu đã cao hơn ta.
Thần Phi nói đúng trọng tâm, trong ánh mắt tuôn ra một đoàn tinh quang:
- Đương nhiên, nếu nói ai mạnh hơn một ít, trước khi tỷ thí ta cũng không biết.
- Tê!
- Lâm Tiêu thật có thể so sánh được với Thần Phi sư huynh?
- Không thể nào đâu?
Nhóm đệ tử Cửu Long bảo trợn mắt há hốc mồm, khó có thể tin, bọn họ hiểu rõ thực lực của Thần Phi sư huynh, nhưng hôm nay nghe lời nói của hắn liền nhấc lên sóng to gió lớn trong lòng bọn họ.
- Doãn chưởng sự, chúng ta làm sao bây giờ?
Nhìn hiện trường rối loạn thành một bãi, một đầu lĩnh hộ vệ đi tới trước mặt Doãn Vô Vi nhỏ giọng hỏi.
Doãn Vô Vi cười khổ một tiếng:
- Còn có thể làm sao, trước hết cho người trị liệu cho Đồ Dương bọn hắn, ngàn vạn lần không thể để cho bọn hắn chết ở nơi này.
Không cần Doãn Vô Vi phân phó, y sư đã bắt đầu trị liệu cho năm người Đồ Dương, dù sao họ bị đánh trọng thương trong khi làm nhiệm vụ cho Doãn gia, tuy rằng người động thủ là Võ Điện Lâm Tiêu, nhưng Doãn gia cũng có trách nhiệm, nếu không đến lúc đó dù cao tầng Nguyên Vũ thánh địa không trách tội Doãn gia, cũng sẽ lưu lại ấn tượng xấu.
- Lão tiên sinh, ngươi mặt ủ mày ê làm gì, dù sao tiền thưởng nhiệm vụ là cố định, một mình ta hoàn toàn vượt qua năm người Đồ Dương chứ?
Lâm Tiêu bình thản nói.
- Ha ha, đó là tự nhiên, đó là tự nhiên.
Doãn Vô Vi cao giọng quát, trong lòng âm thầm cảm thấy may mắn. Nơi này mỗi hộ vệ đều do chính Doãn gia bồi dưỡng, bồi dưỡng một võ giả nhị chuyển cần tiêu phí thật nhiều tâm huyết của gia tộc, một khi đã chết, vô cùng tổn thất, hơn nữa có một người chết đi trong nhiệm vụ, gia tộc cũng phải đền bù không ít tiền tài cho gia đình của người chết.
Cho nên đi ra dã ngoại làm nhiệm vụ tràn ngập phiêu lưu, nếu không cẩn thận hộ vệ tử vong quá nhiều, một chuyến nhiệm vụ như thế xem như không công, đôi khi còn thua lỗ lớn, hết thảy đều phải xem vận khí.
- Cũng may lần này tìm được cao thủ của Võ Điện cùng Cửu Long bảo.
Ánh mắt Doãn Vô Vi đảo qua Lâm Tiêu cùng Thần Phi, giờ phút này đội ngũ đã tiến vào rừng rậm hơn mười dặm, trước đó cũng từng gặp phải một ít nguy hiểm, mà nhất tinh yêu thú căn bản không đáng sợ, một ít nhị tinh yêu thú cường đại nếu đội hộ vệ không thể giải quyết đều do Lâm Tiêu cùng Thần Phi nhanh chóng tiêu diệt.
- Ong ong…
Sau một lúc hỗn loạn, đội ngũ lại tiếp tục đi tới, nhưng chưa được bao lâu bốn phía đột nhiên truyền tới thanh âm chấn động cực nhỏ.
- Đây là thanh âm gì?
Một ít cao thủ trong đội ngũ không khỏi nhíu mày, nghi hoặc đánh giá bốn phía.
Lâm Tiêu cũng đề cao cảnh giác, ánh mắt quét vào tận sâu trong rừng rậm, tinh thần lực cường đại khuếch tán, nhất thời chứng kiến một mảnh bóng đen rậm rạp đang cuốn tới.
- Không tốt, là Hạt Vĩ Phong, mọi người nhanh chóng tụ lại!
Lâm Tiêu quát lên chói tai.
Theo tiếng quát của hắn, thật nhiều Hạt Vĩ Phong như đàn châu chấu tràn qua.
- Trời ạ!
Giờ khắc này sắc mặt mọi người đều thay đổi, dù là Thần Phi luôn ổn trọng nhưng đồng tử cũng co rụt lại.
- Nhanh, mọi người mau tập hợp cùng nhau, đội hái thuốc bên trong, đội hộ vệ bên ngoài, nhất định phải ngăn trở.
Doãn Vô Vi khẩn trương hét lớn.