Võ Đạo Đan Tôn
Chương 277 : Chém giết đẫm máu (2)
Ngày đăng: 00:45 19/04/20
Mặc dù trong lòng khiếp sợ, nhưng Lâm Tiêu biểu hiện cũng làm bọn họ thần tình đại định, xuất thủ càng thêm tàn nhẫn.
Khoảng chừng nửa giờ sau, đội ngũ trải qua chém giết thảm liệt rốt cục đi tới bên ngoài quân doanh.
- Quá tốt, lại có một chi đội ngũ võ giả đến.
Binh sĩ ở bên ngoài quân doanh ra sức ngăn chặn nhìn thấy một màn kia, lúc này có người cao giọng nói.
Lâm Tiêu dõi mắt nhìn lại, chỉ thấy ở chỗ này ngăn chặn Yêu Thú trừ đại lượng binh sĩ mặc áo giáp ra, còn có nhóm lớn võ giả, bọn họ không có hành động thống nhất như bọn lính, nhưng mà dị thường hung hãn, ở trong đám Yêu Thú không ngừng chém giết.
Những võ giả này đều là lúc thú triều phát sinh từ trong Vân Lam Sơn mạch trốn về, sau khi đi tới quân doanh lập tức gia nhập trong đội ngũ ngăn chặn thú triều, đối với binh sĩ thủ hộ quân doanh mà nói, đội ngũ võ giả không ngừng ở bên ngoài lịch lãm là một cổ lực lượng không thể khinh thường.
Ở trong quân đội Vũ Linh đế quốc thiết trí, binh lính bình thường đều là Nhất chuyển Chân Võ Giả, mà mỗi mười người thiết lập một đội, đội trưởng phải đạt được Chân Võ Giả Nhị chuyển, mỗi trăm người thiết lập Bách phu trưởng, Bách phu trưởng phải đạt được Chân Võ Giả Tam chuyển, ngàn người thiết lập một Giáo úy, Giáo úy phải là Hóa Phàm cảnh Sơ kỳ võ giả.
Bởi vậy Nhị chuyển, Tam chuyển Chân Võ Giả chạy tới này, trừ hành quân bày trận không được ra, ở trên thực lực hầu như đều tương đương với đội trưởng cùng Bách phu trưởng, mỗi một đội ngũ võ giả dã ngoại đến, cũng sẽ cho binh lính lòng tin nhất định, mà có quân doanh khổng lồ cùng quân đội chiến đấu làm hậu thuẫn, cũng sẽ cho các võ giả tâm lý thoải mái cực lớn.
- Võ giả không kiên trì nổi có thể trước lui đến trong quân doanh nghĩ ngơi và hồi phục, Nam thành quân doanh chúng ta đã phái người đi Tân Vệ thành, tin tưởng không bao lâu sẽ có viện quân đến.
Có võ giả mặc áo giáp Bách phu trưởng hô lớn nói, cho mọi người lòng tin.
Trải qua một phen chém giết thảm liệt trước kia, đội ngũ Lâm Tiêu có không ít người đã mệt mỏi không được, không ít người vội vàng dùng đan dược khôi phục nguyên lực, sau khi hơi nghỉ ngơi lại nhảy vào trong đội ngũ đánh chết Yêu Thú.
Thú triều công kích tuy rằng mãnh liệt, nhưng hiện nay quân doanh này còn không có vết tích tan vỡ, khiến trong lòng Lâm Tiêu khẽ thở phào một cái.
Không ít võ giả sắc mặt tái nhợt, thậm chí một ít binh sĩ cũng là biểu tình ngưng trọng, thần sắc khẩn trương.
Thủ vệ ở chỗ này chỉ là một chi tiểu đội ngàn người, trừ giáo úy là một Hóa Phàm cảnh Sơ kỳ võ giả ra, còn lại Bách phu trưởng mạnh nhất cũng chỉ là Tam chuyển đỉnh phong, căn bản không phải đối thủ của Tứ tinh Yêu Thú.
Một đầu Tứ tinh Yêu Thú, đủ để đưa tới tai ương ngập đầu cho toàn bộ đội ngũ.
- Ta tới…
Một tên Bách phu trưởng đang chém giết ở trung ương bầy thú gầm lên giận dữ, cả người nhảy ra, đại kiếm trong tay giơ lên cao, hung hăng bổ vào trên đỉnh đầu Thiết Lân thú kia.
Phanh…
Thanh âm nặng nề vang lên, trên đầu Thiết Lân thú chỉ phá vỡ một lỗ thủng rất nhỏ, chảy ra một tia tiên huyết, vết thương rất nhỏ chỉ dài có một thước kia đối với thân hình Thiết Lân thú cao tới bảy tám mét mà nói, căn bản không đủ thành đạo, ngược lại Bách phu trưởng kia bị Thiết Lân thú trùng kích hung hăng bay đi ra ngoài, trọng trọng đập vào trong bầy thú.
Phốc xuy…
Một ngụm tiên huyết phun ra, áo giáp trên người Bách phu trưởng kia vặn vẹo, kiệt lực bổ ra mấy đầu Yêu Thú nhào tới, lúc này mới miễn với chết trong miệng Yêu Thú.
Tê…
Toàn trường trong nháy mắt nổi lên một trận hít lãnh khí, thực lực Bách phu trưởng kia mọi người rõ như ban ngày, đã đạt đến Tam chuyển đỉnh phong, nhưng dĩ nhiên không phải nhất chiêu chi địch của Tứ tinh Yêu Thú Thiết Lân thú, khiến trong lòng mọi người cảm thụ được tuyệt vọng.