Võ Đạo Đan Tôn
Chương 288 : Hỏa Diễm cự tích (2)
Ngày đăng: 00:46 19/04/20
Đại lượng Hóa Phàm cảnh Sơ kỳ võ giả trước tiên vọt tới tiền tuyến, phóng xuất ra công kích đáng sợ nhất của bản thân, ngăn chặn thú triều công kích, sau đó sát nhập nội bộ thú triều, cùng lúc đó, đám thiên tài Lâm Tiêu, Tam chuyển Chân Võ Giả… theo sát phía sau, dũng mãnh vào bên trong nội bộ thú triều.
- Kiếm trảm thiên hạ!
Bạch Ngọc Kinh xông vào tiền tuyến nhất của đoàn người, quay về phía Yêu Thú dày đặc hung hăng chém một kiếm, một đạo kiếm quang dài đến hơn mười mét ở trên hư không hiện lên, ngưng tụ nguyên lực đáng sợ, sau đó hung hăng bổ vào trong bầy thú.
Chỉ một kích, thì có ba bốn mươi đầu Yêu Thú bị kiếm quang chém thành nát bấy, mặt đất bị bổ ra một khe rãnh thật sâu, nhìn thấy mà giật mình.
Sau đó, đám người Lâm Tiêu cũng nhộn nhịp xuất thủ.
- Đao cuốn Ngũ nhạc!
Hắc sắc chiến đao ra khỏi vỏ, Lâm Tiêu bổ ra một đao, đao khí khắp bầu trời hình thành một cổ long quyể, mang tất cả mà ra. Lấy thực lực của Lâm Tiêu hôm nay, chiêu thức như Đao cuốn Ngũ nhạc vừa ra, trừ một ít Tam tinh Yêu Thú cường đại, Tam tinh Yêu Thú phổ thông, Nhị tinh Yêu Thú cùng Nhất tinh Yêu Thú căn bản không cách nào thừa nhận đao khí cắt, nơi đi qua đại lượng Yêu Thú bị xé rách thành phấn vụn, hóa thành một vũng máu, trong nháy mắt lại có trên trăm con Yêu Thú chết ở trên tay hắn.
Luận uy lực, đao cuốn Ngũ nhạc chưa chắc cường đại hơn Kiếm trảm thiên hạ của Bạch Ngọc Kinh, nhưng ở bên trong thú triều tập kích, chiêu thức có phạm vi sát thương lớn như đao cuốn Ngũ nhạc, không thể nghi ngờ càng thêm hữu hiệu.
- Thương quét luân hồi!
Đám người Kỷ Hồng cũng liên tục xuất thủ, khắp bầu trời thương ảnh, đao ảnh, côn ảnh nối thành một mảnh, thoáng qua liền có tảng lớn Yêu Thú chết ở trong tay mọi người, trước mặt mọi người trở nên trống một chút.
Bất quá số lượng Yêu Thú thật sự là nhiều lắm, chỉ khoảng nửa khắc, đất trống được quét ra lại bị Yêu Thú rậm rạp từ phía sau chạy chồm chen đầy
Liên tiếp chém giết tảng lớn Nhị tinh, Tam tinh Yêu Thú, Lâm Tiêu không hề thi triển đao cuốn Ngũ nhạc, mà là đem Phá Sơn đao chuyển hóa thành Luân Hồi Đao Quyết.
- Tứ Quý Luân Hồi Đao!
Thân hình Lâm Tiêu phiêu hốt bất định, một đao một đao không ngừng thi triển ra, tìm kiếm cảm giác hoàn mỹ trước kia đánh chết Tứ tinh Thiết Lân thú, thi triển Tứ Quý Luân Hồi Đao.
Mỗi chém ra một đao, đao mang nồng nặc đều có Ý Cảnh tứ quý lưu chuyển, Tứ Quý Luân Hồi Đao này tuy rằng không phải là đao pháp phạm vi công kích rộng, nhưng ở dưới Lâm Tiêu thi triển mỗi một đao đi xuống, cũng sẽ có mười đầu Yêu Thú bị mất mạng.
- Không đúng, không phải là loại cảm giác này!
- Nhanh một chút!
- Cái tứ quý này ý tứ hàm xúc cũng không nồng nặc, không có hoàn toàn dung nhập vào trong đao pháp.
- Tứ Quý Luân Hồi Đao, thật chẳng lẽ là muốn ta đem Ý Cảnh tứ quý hoàn toàn lĩnh ngộ, lại dung nhập vào trong đao pháp sao?
Lâm Tiêu điên cuồng ra chiêu, nhưng hắn làm thế nào cũng tìm kiếm không được loại cảm giác đánh chết Thiết Lân thú trước kia, mặc dù uy lực của Tứ Quý Luân Hồi Đao ở dưới hắn tu luyện không ngừng tăng lên, nhưng thủy chung không cách nào lĩnh ngộ áo nghĩa chân chính của một chiêu này.
- Lâm Tiêu làm cái gì vậy? Lật qua lật lại không ngừng thi triển một chiêu?