Võ Đạo Đan Tôn
Chương 292 : Không biết tự lượng sức mình (1)
Ngày đăng: 00:46 19/04/20
Rống!
Một tiếng rít gào phẫn nộ, cả người Hỏa Diễm cự tích phụt lên đạo đạo Hỏa Diễm nóng rực, ra sức tách ra đám người Trang Dịch thành chủ, sau đó lao ra khỏi vòng vây.
Ngũ tinh Yêu Thú không giống với Tứ tinh, Tam tinh Yêu Thú, đã có một chút trí tuệ, khi thấy tình huống bất ổn, lúc này rít gào một tiếng, muốn chạy trốn khỏi nơi đây, nhưng các võ giả của Tân Vệ thành như thế nào sẽ cho nó cơ hội này, nhộn nhịp truy kích lên.
Trong đó phương hướng Hỏa Diễm cự tích thoát đi dĩ nhiên là chỗ của Lâm Tiêu.
Bất tri bất giác, Lâm Tiêu đang không ngừng chém giết đã tiến vào chỗ sâu trong thú triều.
- Truy!
- Đừng cho Hỏa Diễm cự tích này trốn.
- Giết tất cả Ngũ tinh Yêu Thú, trận thú triều này chẳng khác nào kết thúc một nửa.
Đám người Trang Dịch thành chủ đều quát chói tai lên, hóa thành từng đạo lưu quang đuổi theo.
Oanh! Oanh! Oanh!
Đại địa không ngừng run run, đại lượng Yêu Thú kinh khủng tránh lui ra, tốc độ của Hỏa Diễm cự tích nhanh đến làm người ta khó có thể tin, thân hình khổng lồ kia di động giống như một chiếc xe tăng cao tốc, trong chớp mắt đã đến trước người Lâm Tiêu.
Rống!
Đồng thời ở trong tiếng gầm gừ của Hỏa Diễm cự tích, đại lượng Tam tinh, Tứ tinh Yêu Thú như là nhận được mệnh lệnh gì, điên cuồng lan hướng đám người Trang Dịch thành chủ, mặc dù không cách nào tạo thành tổn thương cho bọn người Trang Dịch thành chủ, lại có thể ngăn trở cước bộ của bọn họ truy kích Hỏa Diễm cự tích, đối với Ngũ tinh Yêu Thú như Hỏa Diễm cự tích mà nói, chỉ cần có thể ngăn trở Trang Dịch thành chủ chốc lát, lấy tốc độ của nó hoàn toàn có thể chạy ra ngoài cực xa.
Đường Dật gầm lên giận dữ, Chân Khí Tam chuyển đỉnh phong trong cơ thể ở trong nháy mắt ngưng tụ đến mức tận cùng, bảo kiếm trong tay chợt sáng lên một đạo quang mang, một đạo kiếm quang đáng sợ từ trong tay hắn hung hăng chém ra, sau đó chém ở trên đầu Hỏa Diễm cự tích.
Chém ra một kiếm, Đường Dật không có bất kỳ do dự nào, thân hình hăng hái lui về phía sau, hắn thấy sau khi Lâm Tiêu công kích có thể tách ra Hỏa Diễm cự tích tiến công, hắn là Tam chuyển đỉnh phong Chân Võ Giả, đệ nhất thiên tài của Đan Các, thì càng không cần phải nói.
Oanh!
Kiếm quang nghiền nát, kiếm quang ẩn chứa một kích toàn lực của Đường Dật bổ vào trên đầu Hỏa Diễm cự tích, trong nháy mắt bị nghiền nát ra, trên đầu Hỏa Diễm cự tích chỉ có một vết kiếm rất nhỏ lưu lại, một kích toàn lực của Đường Dật thậm chí ngay cả lân giáp của Hỏa Diễm cự tích cũng không thể phá mở.
Mà tốc độ của Hỏa Diễm cự tích lại không có dừng lại chút nào.
Tốc độ của Ngũ tinh đỉnh phong Yêu Thú nhanh bao nhiêu? Tiếp cận hai trăm mét mỗi giây, cũng chính là trong nháy mắt liền có thể lao đi hơn trăm thước, lúc này đã đến trước mặt Đường Dật.
- Cái gì?
Đường Dật thất kinh, thân thể hắn còn dừng lại ở giữa đường, trơ mắt nhìn Hỏa Diễm cự tích xông tới, trong con ngươi tràn đầy kinh khủng.
- Nghiệt súc!
Kê Thế Các chủ đã sớm ở trong nháy mắt Đường Dật nhảy lên liền lao tới rồi, nhìn thấy một màn này trong miệng phát ra một tiếng gầm lên lôi đình, một đạo Nguyên Lực kình khí ở trước khi Hỏa Diễm cự tích đụng trúng Đường Dật, hung hăng đánh vào trên đầu nó.
Nguyên Lực kình khí nổ tung lên, trực tiếp oanh Hỏa Diễm cự tích ngừng một lát, đồng thời Nguyên Lực bạo tạc ẩn chứa lực lượng đem Nguyên Lực hộ thể của Đường Dật xé thành phấn vụn, chỉ nghe phù một tiếng, Đường Dật há mồm phun ra đại lượng tiên huyết cùng với thịt nát thật nhỏ, cả người bắn ngược ra, hung hăng đụng vào trong thú triều, ven đường còn đánh chết mấy đầu Yêu Thú.
Hỏa Diễm cự tích không có dừng lại, vẫn như cũ hướng về Liên Vân sơn mạch bôn tập đi.