Võ Đạo Đan Tôn

Chương 301 : Nan đề của Vũ Điện (2)

Ngày đăng: 00:46 19/04/20


- Lâm Tiêu sư huynh, Dược đại sư quy định, Tam chuyển đệ tử một lần mua Tam phẩm Nguyên Khí Đan không được vượt mười lăm viên, mua Nhị phẩm Nguyên Khí Đan không được vượt năm mươi viên, mà Nhị chuyển đệ tử mua Nhị phẩm Nguyên Khí Đan không được vượt mười lăm viên, mua Nhất phẩm Nguyên Khí Đan không được vượt năm mươi viên, về phần Nhất chuyển đệ tử, chỉ có thể mua Nhất phẩm Nguyên Khí Đan, một lần không được vượt mười lăm viên, hơn nữa một tháng tối đa chỉ có thể mua một lần.



- Không đúng .



Chân mày Lâm Tiêu nhăn càng sâu, trong lòng cảm giác được có cái gì không đúng, thấp giọng nói:



- Thú triều qua đi, Hồi Nguyên Đan thiếu là bình thường, nhưng không thể ngay cả Nguyên Khí Đan cũng thiếu.



Lúc này đây thú triều đột kích, đan dược tổn hao cực kỳ lớn là khẳng định, dù sao ở trong chiến đấu tất cả mọi người là không chút do dự dùng đan dược, như loại đan dược Hồi Nguyên Đan khôi phục Nguyên Lực nhanh chóng là tiêu hao lớn nhất, nhưng Nguyên Khí Đan là loại đan dược tu luyện, dù sau khi chiến đấu kết thúc, có thật nhiều võ giả muốn đột phá, đối với Nguyên Khí Đan nhu cầu khá lớn, nhưng Vũ Điện là một trong thập đại thế lực của Tân Vệ thành, đối với loại tình huống này hẳn là sớm có dự liệu, tuyệt đối không nên xuất hiện tình huống sau khi thú triều kết thúc thiếu đan dược.



Luyện dược học đồ nghe được Lâm Tiêu hỏi không khỏi ngẩn ra, do dự một chút, đột nhiên nhẹ giọng ở bên tai Lâm Tiêu nói:



- Lâm Tiêu sư huynh, ta nghe nói lúc này đây nguyên nhân đan dược của Vũ Điện chúng ta thiếu, tựa hồ cùng Đan Các có quan hệ .



Nói xong câu đó, Luyện dược học đồ kia liền không hề nhiều lời, tiếp tục tiếp đãi đệ tử.



Tiếp nhận mười viên Tam phẩm Hồi Nguyên Đan cùng hai mươi viên Nhị phẩm Hồi Nguyên Đan, Lâm Tiêu đi thẳng tới tầng cao nhất của Dược Sư Đường, là phòng làm việc của Dược đại sư.




Chi nha!



Cửa phòng mở ra, Lâm Tiêu chậm rãi đi tới.



- Lâm Tiêu, ta còn tưởng rằng ngươi quên Dược Sư Đường của chúng ta chứ, lâu như vậy cũng không tới một chuyến!



Dược đại sư nhìn thấy Lâm Tiêu, lúc này cười rộ lên, dáng tươi cười dào dạt xuất phát từ nội tâm.



Đối với Lâm Tiêu, lúc đầu Dược đại sư là muốn bồi dưỡng thành người nối nghiệp bản thân, trở thành Vũ Điện tân nhiệm Dược Sư Đường Đường Chủ. Ngay từ đầu hắn tích cực không gì sánh được, mỗi một lần Lâm Tiêu tới Dược Sư Đường học tập luyện chế, Dược đại sư đều sẽ tự mình chỉ điểm, mà Lâm Tiêu ở phương diện chế thuốc biểu hiện ra thiên phú cũng làm Dược đại sư càng ngày càng sợ hãi thán phục.



Lâm Tiêu giống như là một Luyện Dược Sư trời sinh, bất kỳ vật gì chỉ cần nói cho hắn biết, hắn đều có thể cấp tốc nắm giữ, này còn không phải nguyên nhân để cho Dược đại sư giật mình, để cho Dược đại sư giật mình là dược cảm của Lâm Tiêu.



Cái gọi dược cảm, là Luyện Dược Sư ở trong quá trình luyện chế đan dược biểu hiện ra cảm giác đặc biệt, thường thường biểu hiện ở trên xác xuất luyện chế đan dược thành công, luyện chế mỗi loại đan dược, Luyện Dược Sư bình thường đều phải trải qua đại lượng học tập, nhiều lần thất bại, lần lượt tổng kết kinh nghiệm cùng nắm chặt hỏa hầu, sau cùng mới có thể chân chính phối chế thành công.



Nhưng một ít Luyện Dược Sư thiên tài lại thường thường chỉ cần trải qua vài lần phối chế là có thể nắm giữ, đây là dược cảm, cũng là đồ vật khác nhau lớn nhất giữa các Luyện Dược Sư. Mà dược cảm của Lâm Tiêu, Dược đại sư chỉ có thể dùng yêu nghiệt để hình dung.