Võ Đạo Đan Tôn

Chương 308 : Truy sát (1)

Ngày đăng: 00:46 19/04/20


Ân Lâm chắp tay giải thích, giọng thành khẩn không gì sánh được, đột nhiên, hắn tỉ mỉ quan sát hai mắt Lâm Tiêu, giống như lúc này mới nhận ra đối phương, kinh ngạc nói:



- Di, ngươi không phải là Lâm Tiêu Vũ Điện, quán quân thiên tài đệ tử đại tái của Tân Vệ thành chúng ta sao.



Cảnh giác trên mặt Lâm Tiêu hơi hòa hoãn:



- Là ta, không biết các hạ ngươi là ai?



- Ha ha, ta là khoái đao khách Ân Lâm, không biết ngươi nghe qua chưa, ta và mấy trưởng lão của Vũ Điện các ngươi đã từng làm chung nhiệm vụ, cũng coi là lão bằng hữu.



Ân Lâm trong sáng cười rộ lên:



- Việc này ... thật là ngại quá, cũng may vừa rồi không thương tổn đến ngươi, không thì trở lại Tân Vệ thành, ta cũng không biết nên hướng Vũ Điện Trử Vĩ Thần tổng quản cùng mấy vị trưởng lão khai báo thế nào.



Ân Lâm vừa cười, vừa đi về phía Lâm Tiêu, mà Nguyên Lực trong cơ thể hắn lại chậm rãi vận chuyển, chậm rãi tụ thế, chỉ chờ đi tới bên cạnh Lâm Tiêu sẽ đột nhiên ra chiêu.



Mặc dù bản thân là cường giả Hóa Phàm cảnh Sơ kỳ đỉnh phong, mà Lâm Tiêu chỉ là một Tam chuyển Trung kỳ Chân Võ Giả, nhưng trong lòng Ân Lâm đối với Lâm Tiêu lại không có chút lòng khinh thường nào, vô luận là thiên tài đệ tử đại tái hay trong thú triều, đều đủ để chứng minh thực lực của Lâm Tiêu thật đáng sợ.



Sư tử vồ thỏ cũng dùng toàn lực, Ân Lâm không muốn bởi vì bản thân khinh thị mà dẫn đến thất thủ không thể giết chết đối phương, trái lại khiến Lâm Tiêu về Tân Vệ thành, đến lúc đó đối mặt bản thân đúng là tất cả võ giả của Tân Vệ thành ngày đêm truy sát.



Trong lòng nghĩ như vậy, trên mặt Ân Lâm mang cười đi về phía Lâm Tiêu, cả người thoạt nhìn thập phần dễ dàng.



Đột nhiên, tóc gáy trên người Ân Lâm không lý do dựng đứng.



Gặp nguy hiểm!
Căn bản không có bất kỳ do dự nào, đem Ô Nguyên Toa thu vào trong tay, thi triển thân pháp, Lâm Tiêu hóa thành một đạo lưu quang, hướng về sâu trong sơn lâm bay nhanh.



- Chết tiệt! Ngày hôm nay dù đuổi tới chân trời góc biển, ta cũng phải đánh chết ngươi!



Một đao đánh bay đao khí long quyển của Lâm Tiêu, lúc phục hồi tinh thần lại, Ân Lâm chỉ thấy Lâm Tiêu đã hóa thành một đạo tàn ảnh, tức giận đến nổi trận lôi đình, lúc này theo sát mà lên.



Sưu! Sưu!



Hai bóng người một trước một sau, ở trong núi rừng truy đuổi lẫn nhau.



- Không có khả năng, sao tốc độ của tiểu tử này nhanh như vậy?



Vốn cho rằng bản thân chỉ khoảng nửa khắc là có thể đuổi kịp Lâm Tiêu, Ân Lâm lại phát hiện tốc độ của Lâm Tiêu không ngờ cũng không kém bản thân bao nhiêu, không khỏi thất kinh.



Phải biết rằng Lâm Tiêu mới là Tam chuyển Trung kỳ võ giả, mà hắn là Hóa Phàm cảnh Sơ kỳ đỉnh phong võ giả, hai người ở trên đẳng cấp võ giả là kém một tầng thứ, ở Ân Lâm nghĩ đến, coi như thiên phú của Lâm Tiêu cao tới đâu, tối đa cũng chỉ là thân pháp kinh người mà thôi, nhưng ở phương diện tốc độ, hắn một Hóa Phàm cảnh võ giả tuyệt đối là trên Lâm Tiêu mới Tam chuyển Chân Võ Giả.



- Ân? Đây là Điện quang hỏa thạch. Lâm Tiêu kia làm sao lại có Điện quang hỏa thạch của Hắc Long trại chúng ta, đúng rồi, là Ngụy Hưng Sơn của Huyết Ma mã tặc đoàn!



Chờ thấy dưới chân Lâm Tiêu không ngừng tạc lên tầng tầng Nguyên Lực cùng yên vụ toái thạch, Ân Lâm nhất thời bừng tỉnh.



- Điện quang hỏa thạch là một môn vũ kỹ tốc độ Địa cấp Trung giai của Hắc Long trại chúng ta, là Hắc Long trại trại chủ từ di tích ở chỗ sâu trong Liên Vân sơn mạch đạt được, đã từng thưởng cho Ngụy Hưng Sơn vì hoàn thành một nhiệm vụ xuất sắc, bất quá thời điểm Ngụy Hưng Sơn ở Huyết Ma mã tặc đoàn bị Yêu Thú tập kích, sau cùng chết thảm, nghĩ đến Lâm Tiêu kia là ở lúc đó từ trên người Ngụy Hưng Sơn đạt được Điện quang hỏa thạch.



Liên tiếp tin tức ở trong đầu Ân Lâm hội tụ thành một tuyến