Võ Đạo Đan Tôn

Chương 311 : Đao kinh (1)

Ngày đăng: 00:46 19/04/20


Phanh…



Đao trảo va chạm, Nguyên Lực đáng sợ mang tất cả mà ra, Ân Lâm chỉ cảm

thấy tay phải tê dại, thân hình ở trong sóng xung kích bay nhanh ra.



- Tinh Thần Nguyên Toa.



Bỗng dưng, Ân Lâm thấy ánh mắt của Lâm Tiêu ở cách đó không xa lạnh lùng nhìn mình, trong con ngươi hiện lên một tia sáng kỳ dị.



- Không tốt…



Ân Lâm trợn to hai mắt, trong lòng kinh hãi đến tột đỉnh.



Tinh Thần Nguyên Toa này trước kia Ân Lâm đã bị Lâm Tiêu bắn trúng qua,

lấy thực lực của hắn, đơn độc chống lại Lâm Tiêu mà nói, coi như bị đánh trúng cũng chỉ là ngây người trong nháy mắt, đối với chiến đấu căn bản

không ảnh hưởng bao lớn, nhưng hôm nay trừ Lâm Tiêu ra còn có một Tứ

tinh Yêu Thú kinh khủng cho tới bây giờ chưa thấy qua, một khi bị đối

phương nắm lấy thời cơ, bản thân rất có thể sẽ bị kích thương thậm chí

mất mạng.



Trong lúc nhất thời, trong lòng Ân Lâm không khỏi có một tia hối hận,

sớm biết sẽ như vậy, lúc trước không bằng tách ra Yêu Thú kia, sau đó

chậm rãi tìm kiếm cơ hội đánh chết Lâm Tiêu.



Hưu!



Tinh Thần Nguyên Toa trong suốt trong nháy mắt xuyên thấu hư không, hung hăng đâm vào trong đầu Ân Lâm, đại não của Ân Lâm không khỏi trở nên

choáng váng, vẻn vẹn trong nháy mắt liền khôi phục lại bình tĩnh.



Nhưng chỉ trong chớp nhoáng này…



Oanh!



Yêu Thú dữ tợn kia như là tính đúng thời cơ, cái đuôi như sắt thép đánh

ra không khí, điên cuồng quét về phía Ân Lâm, trong nháy mắt đi tới

trước mặt hắn.



Lúc này Ân Lâm căn bản phản ứng không kịp nữa, chỉ có thể vội vàng xuất

đao ngăn chặn, trong tiếng ầm ầm thật lớn, cả người Ân Lâm như đạn pháo

bay ngược ra, ven đường đụng đổ vô số cổ thụ, trường bào trên người bị

nghiền nát, lăng không phun ra một ngụm tiên huyết, cả người vô cùng

chật vật.




Thân hình Ân Lâm trở nên ngừng một lát, cùng lúc đó cái đuôi của phân thân Toản Địa Giáp nhanh như tia chớp quét ngang mà đến.



- Không!



Ân Lâm phát ra một tiếng rống to kinh sợ, cả người hung hăng đập xuống

đất, trên mặt đất xuất hiện một hố sâu người hình, trên thạch bích vết

máu loang lổ.



Đơn giản đem nham thạch đào lên, Ân Lâm hấp hối, cả người toàn là máu bị phân thân Toản Địa Giáp tùy ý ném ở trên mặt đất



- Nói, ta và ngươi không oán không cừu, tại sao muốn tới giết ta.



Chiến đao của Lâm Tiêu gác ở trên cổ Ân Lâm, ánh mắt lạnh lùng.



Khoái đao khách Ân Lâm thân là cường giả Hóa Phàm cảnh Sơ kỳ đỉnh phong, tại Tân Vệ thành coi như là danh tiếng hiển hách, Lâm Tiêu thực sự nghĩ không ra tại sao đối phương muốn tới giết bản thân, hắn thấy, bản thân

trừ cùng Đan Các kết một ít thù ra, cùng thế lực, võ giả còn lại là

không có xung đột gì.



- Ngươi… Yêu Thú này, làm sao sẽ …



Ân Lâm hấp hối hoàn toàn không để ý đến hắn hỏi, mà là khiếp sợ nhìn Lâm Tiêu cùng phân thân Toản Địa Giáp thủ hộ ở một bên, căn bản không thể

tin được mắt mình.



Giờ khắc này, trong đầu Ân Lâm nghĩ đến Tân Vệ thành một mực truyền lưu nguyên nhân Huyết Ma mã tặc đoàn bị diệt.



- Lâm Tiêu này không ngờ lại cùng Yêu Thú có thể đồng thời tồn tại, này đến tột cùng là chuyện gì xảy ra?



Ân Lâm hoàn toàn bị một màn trước mắt mình làm cho kinh ngạc đến ngây người.



- Xem ra ngươi là không muốn nói?



Ánh mắt Lâm Tiêu lạnh lẽo, chiến đao nhẹ nhàng nhấn một cái, lưỡi đao

sắc bén lập tức ở trên cổ Ân Lâm mở ra một vết thương rất nhỏ, máu tươi

từ trong đó ồ ồ chảy ra.



- Ta…



Lúc này Ân Lâm mới từ trong khiếp sợ phục hồi tinh thần lại, ánh mắt

xoay chuyển, tựa hồ đang đánh cái chủ ý gì, Nguyên Lực trong cơ thể âm

thầm ngưng tụ, đồng thời há mồm bật thốt lên muốn muốn nói gì .