Võ Đạo Đan Tôn

Chương 324 : Lục đại vệ thành (1)

Ngày đăng: 00:46 19/04/20


Nam tử tuấn mỹ kia mỉm cười, quay đầu vừa định cùng Lý Dật Phong nói cái gì, nhưng đột nhiên thần

tình cả người biến đổi, giật mình nhìn Thi Hoa trưởng lão:



- Ngươi nói cái gì, mười lăm tuổi? Lâm Tiêu này năm nay mới mười năm

tuổi? Mười lăm tuổi Tam chuyển Trung kỳ Chân Võ Giả, làm sao có thể,

ngươi sẽ không nói sai chứ?



Chẳng những là nam tử tuấn mỹ này, mấy người Mộ Lăng cũng đều ngây

người, ngay cả Lý Dật Phong ở bên cạnh một mực lạnh nhạt, trong con

ngươi cũng xẹt qua vẻ khiếp sợ, tuy rằng hắn từ trong miệng Thái Thúc

Ngọc điện chủ biết Lâm Tiêu là Tam chuyển Trung kỳ Chân Võ Giả, nhưng

căn bản không biết năm nay Lâm Tiêu chỉ mười lăm tuổi, ở trong mắt hắn,

còn tưởng rằng năm nay Lâm Tiêu chí ít mười bảy mười tám tuổi rồi này.



- Đương nhiên không có nói sai, năm nay Lâm Tiêu hắn chỉ có mười lăm

tuổi, cũng đã thu được quán quân thiên tài đệ tử đại tái của Tân Vệ

thành.



Lúc này trong lòng Thi Hoa trưởng lão mới có một tia thoải mái, cho các ngươi kiêu ngạo a.



Ánh mắt bọn người Lý Dật Phong nhìn về phía Lâm Tiêu đều biến hóa.



Quán quân thiên tài đệ tử đại tái của Tân Vệ thành, bọn họ căn bản không quan tâm, Tam chuyển Trung kỳ Chân Võ Giả, bọn họ cũng không quan tâm,

nhưng mười lăm tuổi Tam chuyển Trung kỳ Chân Võ Giả, bọn họ lại không

thể không quan tâm.



Phải biết rằng hiện tại tuy rằng bọn họ đều là Hóa Phàm cảnh Sơ kỳ võ

giả, nhưng tuổi của bọn họ đều ở hai mươi đến hai mươi hai trong lúc đó, thời điểm bọn họ mười lăm tuổi, hoàn toàn không có thành tựu như Lâm

Tiêu.



Coi như là Lý Dật Phong ưu tú nhất trong mấy người, cũng là ở thời điểm

mười sáu tuổi mới tấn cấp Tam chuyển Trung kỳ Chân Võ Giả.



Tại Hiên Dật quận thành, mười tám tuổi Tam chuyển Trung kỳ Chân Võ Giả,

là thiên tài, miễn cưỡng có tư cách tiến vào thiên tài huấn luyện doanh.



Như Lý Dật Phong mười sáu tuổi Tam chuyển Trung kỳ Chân Võ Giả, là thiên tài trong thiên tài.



Nhưng hôm nay...


Thi Hoa trưởng lão nhịn không được cảm khái nói:



- Ta dừng lại ở Hóa Phàm cảnh Trung kỳ đã không ít năm, trước đây tinh

luyện Nguyên Lực thế nào cũng không thể đem độ tinh khiết đề cao, cho

nên không cách nào tấn cấp đến Hóa Phàm cảnh Trung kỳ đỉnh phong, nhưng

sau khi uống một chén trà kia, lại làm cho Nguyên Lực của ta có được

tinh lọc, chí ít vượt qua mấy năm khổ công, hiện tại ta đối với tấn cấp

Hóa Phàm cảnh Trung kỳ đỉnh phong lại có lòng tin.



- Đó là tự nhiên.



Lý Dật Phong cười hắc hắc:



- Các ngươi đừng xem đây chỉ là một bình trà nho nhỏ, một bầu nho nhỏ

như vậy... giá trị ít nhất mười triệu lượng Bạch Ngân, mà các ngươi uống một chén nhỏ kia, giá trị cũng trên trăm vạn lượng.



- Cái gì?



Lâm Tiêu cùng Thi Hoa trưởng lão mở trừng hai mắt, hai người đều rất giật mình.



Một bình trà giá trị mười triệu lượng, một ly trà giá trị trên trăm vạn

lượng, Lâm Tiêu cùng Thi Hoa trưởng lão liếc nhau, đều cảm thấy khó có

thể tin.



Một trăm vạn lượng đó là cái khái niệm gì? Phải biết rằng Lâm Tiêu huyết tẩy Huyết Ma mã tặc đoàn, thu được quán quân thiên tài đệ tử đại tái

của Tân Vệ thành, hơn nữa bản tôn cùng Toản Địa Giáp phân thân liên hợp

liệp sát Yêu Thú đẳng cấp cao, trừ chuyển hóa thành giá trị cống hiến Vũ Điện, tất cả ngân lượng trên người tập hợp cũng chỉ có bốn năm trăm vạn mà thôi, nhưng giá trị một chén trà nhỏ kia liền trên trăm vạn lượng,

hầu như tương đương với một phần tư gia sản của mình.



Từ khi bản thân thu được phân thân Toản Địa Giáp đến bây giờ, tất cả

tiền lời tập hợp, dĩ nhiên mua không nổi một bình trà mà Thái Thúc Ngọc

điện chủ uống, cái này, cái này khó tránh khỏi cũng quá điên cuồng ah.



- Đó là tự nhiên.



Lý Dật Phong lại chẳng có gì lạ.