Võ Đạo Đan Tôn

Chương 332 : Cùng thi triển phong thái (2)

Ngày đăng: 00:46 19/04/20


- Mau nhìn, Hoa Phượng Tú này nhảy vào trước một trăm sáu mươi.



- Tốc độ thật nhanh.



- Hơn nữa thứ tự của nàng còn đang bay lên.



Hầu như chỉ khoảng nửa khắc, thứ tự của Hoa Phong Tú đã vượt lên một

trăm sáu mươi lăm của Cốc Đồng, tiến nhập phạm vi trước một trăm sáu

mươi, đồng thời tên của nàng còn đang liên tục kéo lên, sau cùng dừng

lại ở một trăm bốn mươi sáu, liền yên lặng xuống.



- Cái gì, dĩ nhiên là một trăm bốn mươi sáu.



- Đùa gì thế.



- Thật là đáng sợ, mấy giới học viên cũ của thiên tài huấn luyện doanh

là 137 người, nói cách khác Nguyệt Linh thành Hoa Phượng Tú này ở trong

hàng đệ tử mới gia nhập cùng với ba mươi đệ tử của lục đại vệ thành bài

danh thứ chín.



- Có thể tiến nhập trước mười, không có chỗ nào mà không phải là nhân

vật kinh thải tuyệt diễm, Hoa Phong Tú này không hổ là quán quân thiên

tài đệ tử đại tái của Nguyệt Linh thành.



- Ta nhớ kỹ lần trước, thứ tự tốt nhất của lục đại vệ thành là thiên tài quán quân Thanh Nham thành, bất quá sau cùng cũng chỉ là xếp hạng mười

ba, Hoa Phượng Tú đã đổi mới kỷ lục ba năm trước.



- Nói không chừng lần này Nguyệt Linh thành sẽ xếp hạng trên Thanh Nham thành, trở thành đệ nhất trong lục đại vệ thành.



- Khả năng này rất cao a, có người nói quán quân Thanh Nham thành Cổ

Luân kia cũng là một Tam chuyển đỉnh phong Chân Võ Giả, bất quá chỉ mười chín tuổi, luận thiên phú nhất định là trên Hoa Phượng Tú hai mươi

tuổi, nhưng luận thực lực liền chưa chắc.



- Vậy nhìn xem Cổ Luân biểu hiện ra sao a.



Thứ tự của Hoa Phượng Tú hiện ra, toàn bộ thiên tài huấn luyện doanh

nhất thời truyền ra trận trận thanh âm khiếp sợ, có thể ở trong tất cả

tân tấn thiên tài bài danh thứ chín, đủ để chứng minh Hoa Phượng Tú này

thực lực đáng sợ.


- Cái gì? Cao như vậy?



Mọi người thất kinh, trong tiếng ầm ầm nổ đùng, lực phản chấn thật lớn

truyền lại, Tương Khâm phảng phất như bóng rổ đập vào bảng, ở trên không trung xẹt qua một đường pa-ra-bon, trọng trọng đập về trong đội ngũ

Thanh Nham thành, ngay trong nháy mắt Tương Khâm gần rơi xuống đất, thân hình khổng lồ của hắn lắc một cái, thân thể nguyên bản rơi xuống cực

nhanh không ngờ dừng lại, sau đó thân thể mập mạp như là một sợi lông

chim nhẹ nhàng rơi xuống đất.



- Hắc hắc.



Đem Lưu Tinh chùy đeo ở bên hông, trên mặt mập mạp của Tương Khâm lộ ra dáng tươi cười ngây ngốc.



Đích đích đích…



Sau một khắc, tên của Tương Khâm hiện lên ở trên bài danh ngọc bích,

không ngừng hướng về phía trước, liên tiếp vượt qua hơn mười người, thậm chí dễ dàng vượt qua vị trí số một trăm sáu mươi sáu của Cốc Đồng, sau

cùng dừng lại ở vị trí một trăm năm mươi bảy, thứ tự ở trong lục đại vệ

thành gần với Nguyệt Linh thành Hoa Phượng Tú.



Thấy bài danh của mình, trên mặt mập mạp của Tương Khâm như trước mang

theo dáng tươi cười ngây ngốc, nhưng ở đây lại không ai dám có bất kỳ

khinh thị, thứ tự một trăm năm mươi bảy, tương đương với trước hai mươi

đệ tử mới gia nhập lần này, nhân vật như vậy không phải bọn họ có thể

trào phúng.



- Trước kia Nguyệt Linh thành cùng Thanh Nham thành so đấu có thắng có bại, hiện tại liền xem Cổ Luân.



- Ngay cả Tương Khâm cũng có thể xếp thứ một trăm năm mươi bảy, không biết Cổ Luân có thể xếp thứ mấy.



- Hiện tại ta không dám khẳng định Nguyệt Linh thành cùng Thanh Nham thành cái nào có thể xếp thứ nhất.



Ở trong ánh mắt kích động của vô số võ giả, nhân viên vây xem, Cổ Luân

cầm trường thương trong tay, một thân hắc bào bình tĩnh đi ra, ánh mắt

bình tĩnh rơi vào trên thạch bích cách đó không xa.



Đột nhiên, hắn nhếch miệng cười, trên khuôn mặt thanh tú hiện ra vẻ tươi cười, thân hình tiêu thất ở tại chỗ.