Võ Đạo Đan Tôn

Chương 334 : Liên tiếp rung động (1)

Ngày đăng: 00:46 19/04/20


- Một trăm chín mươi ba.



- Không ngờ lại là một trăm chín mươi ba.



- Ngươi xác định ta không nhìn lầm chứ?



Trong nháy mắt, vô số võ giả ở đây tất cả đều ngây người.



Bởi vì trước kia năm tên đệ tử của Thanh Nham thành thượng bảng, hiện

tại thứ tự trên bài danh ngọc bích là như thế này, Dương Tuấn bài danh

một trăm chín mươi ba, Hắc Thổ thành quán quân Trương Dục bài danh một

trăm chín mươi bốn, Nguyệt Linh thành Giang La bài danh một trăm chín

mươi lăm, Thanh Nham thành Tả Lưu bài danh một trăm chín mươi sáu, Mộ

Thạch thành á quân bài danh một trăm chín mươi bảy, Hưng Nguyên thành

Vương Cát bài danh một trăm chín mươi tám.



Nói cách khác, thực lực Dương Tuấn so với tên thứ năm của Thanh Nham

thành cùng Nguyệt Linh thành còn mạnh hơn, thậm chí còn vượt lên trước

Hắc Thổ thành quán quân Trương Dục.



- Cái gọi Dương Tuấn này là ai? Chẳng lẽ là quán quân của Tân Vệ thành, làm sao sẽ mạnh như vậy?



- Nhất định là quán quân, đó còn cần phải nói, thực lực Dương Tuấn này

còn trên Hắc Thổ thành quán quân Trương Dục, trừ phi hắn là quán quân

của Tân Vệ thành ra, không có khả năng thứ hai.



- Không nghĩ tới lúc này đây Tân Vệ thành lại chui ra một cao thủ như

thế, kể từ đó, bài danh của Tân Vệ thành cũng ở trên Hắc Thổ thành,

trong lục đại vệ thành bài danh thứ năm.



- Các ngươi xem khuôn mặt đám người Hắc Thổ thành kia tựa như cái gì,

bất quá cũng phải thôi, vốn là đệ ngũ hiện tại biến thành lót đáy, nếu

như là ta, ta cũng phải chịu phiền muộn a.



- Cũng không biết những đệ tử còn lại của Tân Vệ thành thực lực thế nào.



- Chỉ cần không có đệ tử không cách nào phát ra công kích bị đào thải
Hải đã đi tới trước thạch bích, ra sức bật người nhảy lên, thân thể đi

tới độ cao cùng Dương Tuấn không khác biệt lắm.



- Bài Vân Chưởng!



Trong tiếng quát khẽ, bàn tay của Cận Trí Hải hung hăng vỗ vào trên vách đá, đồng thời thả người lướt về đội ngũ Tân Vệ thành.



- Thực lực người này tựa hồ cũng không yếu.



Trong đám người có người trầm giọng nói.



Đích đích đích!



Tiếng kêu chói tai vang lên, trên bài danh ngọc bích, tên của Cận Trí

Hải xuất hiện, sau cùng dừng lại ở một trăm chín mươi lăm, so với Dương

Tuấn cùng Trương Dục đều thấp hơn một cái thứ tự, đem bọn người Nguyệt

Linh thành Giang La cùng Thanh Nham thành Tả Lưu chen xuống dưới.



- Cận Trí Hải kia bài danh một trăm chín mươi lăm, so với Dương Tuấn một trăm chín mươi ba thấp hơn hai thứ tự, xem ra là Tân Vệ thành á quân.



- Ta đã nói, vừa rồi Dương Tuấn kia nhất định là quán quân, nếu như là

đệ ngũ danh thu được bài danh một trăm chín mươi ba, chẳng phải là so

với Thanh Nham thành cùng Nguyệt Linh thành còn mạnh hơn!



- Như thế xem ra, Tân Vệ thành này thật là căn cứ bài danh từ cao đến thấp trắc thí.



Trong đám người truyền đến trận trận nghị luận, càng thêm kiên định bọn họ suy đoán.



- Một trăm chín mươi lăm sao?



Nhìn thứ tự của mình, Cận Trí Hải không khỏi lắc đầu, hiển nhiên là không thoả mãn thứ tự này.



- Ta còn chưa đủ mạnh a, còn cần nỗ lực tu luyện.



Ở trong lòng hắn yên lặng nhắc nhở bản thân.