Võ Đạo Đan Tôn

Chương 337 : Bài danh khiếp sợ (1)

Ngày đăng: 00:46 19/04/20


- Tiểu tử này tốc độ làm sao sẽ nhanh như vậy, đoán chừng là tu luyện một môn công pháp tốc độ đáng

sợ không gì sánh được, bất quá nhìn nguyên lực ba động trên người hắn

chỉ là Tam chuyển Trung kỳ, tu vi quá thấp, có thể nhảy lên mười một

mười hai thước, đã vô cùng tốt rồi.



- Phải, muốn đem tốc độ đề thăng tới nhanh như vậy, khẳng định cần đại

lượng Nguyên Lực, đối với thân thể tổn thương thật lớn, cứ như vậy,

Nguyên Lực có thể cung cấp hắn nhảy lên cùng công kích tất nhiên là ít.



- Thạch bích chân chính khảo hạch không chỉ là tốc độ, còn khảo hạch độ

cao chống lại uy áp, lực công kích… nhiều phương diện, tu vi của hắn chỉ là Tam chuyển Trung kỳ, so với chút Tam chuyển Hậu kỳ, Tam chuyển đỉnh

phong kia kém quá xa, dù tốc độ mau nữa, nhảy không cao, bài danh cũng

có hạn.



- Tiểu tử này thực lực cũng không yếu, nhưng nhảy lên cao tối đa chỉ chừng mười thước.



Trong đám người có người lên tiếng nói.



Chúng võ giả nhộn nhịp gật đầu bình luận, một trăm mét trong phạm vi uy

áp của thạch bích, khảo nghiệm là tốc độ của võ giả, trong quá trình

này, uy áp trên thạch bích cũng không tính mạnh, có thể lên cao, uy áp

khổng lồ kia sẽ thẳng tắp bay lên, mỗi đề cao một thước, uy áp gia tăng

liền cường đại đến kinh người, lúc này, chính là khảo nghiệm ý chí, tinh thần cùng với Nguyên Lực của võ giả có tràn đầy hay không.



Như Cổ Luân Tam chuyển đỉnh phong Chân Võ Giả, Nguyên khí tràn đầy, tất

nhiên là nhảy cao được, mà Lâm Tiêu mới chỉ là Tam chuyển Trung kỳ, hơn

nữa tốc độ đề thăng tới loại tình trạng này, tiêu hao Nguyên Lực khẳng

định thật lớn, như vậy nhảy lên cao tất nhiên là thấp hơn.



Nói như vậy, Tam chuyển Sơ kỳ Chân Võ Giả phổ thông ở trước thạch bích

chỉ có thể nhảy lên năm sáu mét, một ít Tam chuyển Sơ kỳ Chân Võ Giả

thực lực yếu kém, thậm chí ở dưới uy áp tăng cường của thạch bích, dẫn

đến bọn họ không cách nào công kích, bị đào thải trực tiếp.



Lần trước Tân Vệ thành bị đào thải hai gã Tam chuyển Sơ kỳ cũng là bởi vì nguyên nhân này, không thể xuất thủ.


Mười bảy mét!



Mười tám mét!



Trong ánh mắt của mọi người, thân hình Lâm Tiêu vẫn còn tiếp tục còn đề

thăng, thậm chí đã vượt lên độ cao của Thanh Nham thành đệ nhất thiên

tài Cổ Luân.



Nhìn thấy tình cảnh này, trong ánh mắt Cổ Luân mạnh mẽ hiện lên một đạo tinh mang.



- Lâm Tiêu sư đệ còn không chuẩn bị dừng lại, hắn làm sao có nhiều

Nguyên Lực như vậy, tại sao có thể chống lại uy áp của Hắc Ám Yêu Long.



Ngay cả đám người Mộ Lăng cũng kinh hô lên.



- Quá cậy mạnh.



Hề Hiên Thanh lắc đầu.



Chỉ có trong con ngươi Lý Dật Phong lóe ra tinh mang, tựa hồ đang suy

nghĩ cái gì, thông qua tiếp xúc cùng Lâm Tiêu, mặc dù không có nhiều ít

lý giải, nhưng hắn tin tưởng Lâm Tiêu tuyệt đối không phải là người liều lĩnh ngu ngốc.



- Khoảng cách này là được rồi, lấy thân phận Luyện Dược Sư của ta, tuy

rằng còn có thể đi lên chống lại uy áp của Hắc Ám Yêu Long, nhưng Nguyên Lực tiếp tục tiêu hao đi xuống sẽ ảnh hưởng ta phát huy.



Trong ánh mắt dại ra, kinh ngạc của mọi người, Lâm Tiêu ngạnh sinh đem độ cao đề thăng tới hai mươi mét, lúc này mới dừng lại.



Hai mươi mét, độ cao này chí ít cũng phải là Tam chuyển đỉnh phong Chân

Võ Giả mới có thể đạt tới, thậm chí có thể đạt tới độ cao này, đều là

người nổi bật trong Tam chuyển đỉnh phong. Phải biết rằng, ngay cả Cổ

Luân cũng chỉ là ở mười bảy mét, hắn đương nhiên còn có thể bay cao hơn

nữa, nhưng công kích nhất định sẽ tốn sức không gì sánh được, trái lại

uy lực giảm nhiều.