Võ Đạo Đan Tôn

Chương 341 : Thiên tài đỉnh phong (2)

Ngày đăng: 00:46 19/04/20


- Theo ta đoán chừng, cũng

chỉ có vài tên đệ tử tam chuyển hậu kỳ đỉnh phong của Thanh Nham Thành

và Nguyệt Linh Thành, hơn nữa hai gã quán quân tam chuyển hậu kỳ của

Hưng Nguyên Thành và Mộ Thạch Thành, cuối cùng là Lâm Tiêu và Kỷ Hồng

của Tân Vệ Thành các ngươi là có thể tiến vào Thiên Tài Huấn Luyện

Doanh, tổng cộng chưa đủ mười người, những người khác tuy rằng đều tiến

nhập bài danh top 50, nhưng kỳ thật cũng không đủ tư cách.



- Thiên tài đệ tử đại bỉ của lục đại vệ thành các ngươi hẳn là ba năm

một lần a, nói cách khác, hàng năm lục đại vệ thành chính thức đủ tư

cách tiến nhập Thiên Tài Huấn Luyện Doanh nhiều nhất chỉ có ba người.



- Mà trong ba người này, sau khi trải qua huấn luyện năm năm, muốn ở

trong vô số thiên tài xâm nhập vào top 20, top 10, độ khó căn bản khó có thể tưởng tượng, yêu nghiệt như vậy đến lúc đó trở lại vệ thành các

ngươi trở thành nhân vật tổng quản tầm thường thì có khó gì chứ.



- Có lẽ khi bọn hắn tốt nghiệp chỉ là Hóa Phàm cảnh sơ kỳ đỉnh phong,

thậm chí có chỉ là Hóa Phàm cảnh sơ kỳ đại thành, nhưng hai mươi hai,

hai mươi ba tuổi đã đạt tới độ cao như vậy, đối với bọn hắn mà nói đột

phá đến Hóa Phàm cảnh trung kỳ căn bản là chuyện dễ dàng, thậm chí còn

năm năm, mười năm sau, trong bọn họ có lẽ còn sẽ xuất hiện một ít cường

giả đạt tới Quy Nguyên cảnh.



Hắc y nam tử cảm khái nói, hắn tuy rằng cũng là võ giả Hóa Phàm cảnh

trung kỳ, thực lực không kém những đệ tử xếp top 10 trên bài danh ngọc

bích bao nhiêu, nhưng hắn cũng sắp bốn mươi rồi, mà những thiên tài kia mới chỉ chừng hai mươi, người ta mới thật sự là tiền đồ vô lượng.



Một bên, Trâu Giang thống lĩnh bọn hắn cũng bị chấn động thật sâu.



Mà mấy người Lâm Tiêu lại càng hoàn toàn nín thở, đặc biệt là bốn người Kỷ Hồng, trong lòng cảm thấy áp lực cực lớn.



Hắc y nam tử nói không sai, mấy người bọn họ tuy rằng bài danh trong tám mươi tên đệ tử tân tấn cũng không kém, nhưng người ta là thiên tài chọn ra từ các thế lực lớn trong Hiên Dật Quận Thành, tuổi chỉ có mười bảy

mười tám, mười tám mười chín, mà bọn hắn thì sao, mỗi người đều đã hai

mươi, thật sự nghiêm khắc khống chế tuổi, khi mười tám, mười chín bọn
- Đương nhiên hoan nghênh, mấy vị sư huynh mời vào.



Lâm Tiêu cũng lộ ra dáng tươi cười, lúc này khoát tay, mười năm Lý Dật Phong vào trong phòng khách.



- Mấy vị sư huynh, xin mời ngồi.



Lâm Tiêu rất nhiệt tình.



Một đám mười người lúc này ngồi xuống trong phòng khách, Lâm Tiêu cười giới thiệu với bốn người Kỷ Hồng giới thiệu nói:



- Năm vị này là đệ tử của Võ Điện phân bộ Hiên Dật Quận Thành trong

Thiên Tài Huấn Luyện Doanh, vị này chính là Lý Dật Phong sư huynh, vị

này chính là Hề Thiên Thanh sư huynh, còn có Mộ sư tỷ, Nam Môn Thành sư

huynh, Lương Phương sư huynh.



Lâm Tiêu giới thiệu từng người cho song phương:



- Bốn vị này là thiên tài Tân Vệ Thành cùng gia nhập Thiên Tài Huấn

Luyện Doanh với ta, cũng là bạn tốt của ta, Kỷ Hồng, Bạch Mông, Cận Trí

Hải và Dương Tuấn.



- Lý Dật Phong? Là Lý Dật Phong đó sao.



Kỷ Hồng bọn hắn trừng mắt.



Hơn hai trăm cái tên trên bài danh ngọc bích bọn hắn tất nhiên không nhớ hết, nhưng bài danh top 10 vẫn có ấn tượng rất lớn, trong ấn tượng của

bọn hắn thì đệ tử bài danh đệ tam trên bài danh ngọc bích tựa hồ gọi là

Lý Dật Phong.



- Thiên Tài Huấn Luyện Doanh này gọi Lý Dật Phong, có lẽ chỉ có mình ta thôi.



Lý Dật Phong mỉm cười nói, trong thanh âm có chút bình tĩnh.