Võ Đạo Đan Tôn
Chương 389 : Mười danh ngạch (1)
Ngày đăng: 00:46 19/04/20
Chương 389: Mười danh ngạch. (1)
Đây cũng là ước định giữa đế quốc với những bộ lạc, thế lực này.
- Nguyệt Mính, hạn chế của Thiên Mộng Bí Cảnh đối với võ giả cực kỳ nghiêm trọng, võ giả có thể tiến vào trong đó tuổi không được vượt qua hai mươi, không biết hiện giờ trong Thiên Tài Huấn Luyện Doanh của Hiên Dật Quận Thành có thiên tài không tệ nào không?
Đông Phương Nguyệt Linh hiếu kỳ nhìn về phía muội muội.
Đông Phương Nguyệt Mính lắc đầu, nói:
- Tỷ tỷ, ta cũng không chú ý lắm đến chuyện trong huấn luyện doanh, bất quá muốn nói thiên tài, có mấy người thực lực coi như không tệ cũng đều giống ta đều vượt qua hai mươi tuổi rồi, về phần hai mươi tuổi trở xuống ta cũng không hiểu rõ lắm, bất quá tìm ra mấy thiên tài mới vào Hóa Phàm cảnh sơ kỳ vẫn rất dễ dàng.
- Ah!
Đông Phương Nguyệt Linh gật gật đầu, lại giả bộ như tùy ý hỏi:
- Ta nghe nói một người tên là Lâm Tiêu tựa hồ cũng không tệ lắm, không biết hắn sao?
Đông Phương Nguyệt Linh vừa nói lời này, Đông Phương Hiên Viên ở bên ánh mắt lập tức có chút nhảy dựng, mà Đông Phương Nguyệt Mính cũng giật mình ngẩng đầu.
- Tỷ tỷ, ngươi vừa trở về đã nghe qua về Lâm Tiêu rồi sao? Chẳng lẽ có người nói cho ngươi? Cũng không đúng ah, ngươi không phải vừa trở về sao? Sao lại biết nhanh vậy được, ngươi đừng nói với ta là ngươi vẫn một mực nghe ngóng về người nhà của Lâm Hiên đấy?
Đông Phương Nguyệt Mính trừng mắt, gào to nói.
Đông Phương Nguyệt Linh trừng nàng, lúc này mới nói:
- Làm sao có thể, ta chỉ lúc trên đường trở về thấy Lâm Tiêu bị người đuổi giết trong núi rừng, tựa hồ thực lực không tệ, cho nên lúc này mới hỏi một chút.
- Tốt, tốt, ta mang tỷ tỷ đi gian phòng của nàng, bất quá tối hôm nay ta muốn ngủ cùng với tỷ tỷ.
Đông Phương Nguyệt Mính ôm lấy tay phải Đông Phương Nguyệt Mính, hai tỷ muội sau khi cáo biệt Đông Phương Hiên Viên liền cùng nhau rời khỏi đại sảnh.
- Mấy năm qua đi, xem ra Linh Nhi nàng còn chưa quên được Lâm Hiên kia.
Đông Phương Hiên Viên thở dài một tiếng, đối với chuyện năm đó hắn tự nhiên cực kỳ rõ ràng, chỉ là. . .
- Lâm Hiên kia cũng sớm đã chết rồi, hi vọng Linh Nhi nàng có thể sớm ngày quên đi.
Trong khi Đông Phương Nguyệt Linh bọn hắn nói chuyện với nhau, Lâm Tiêu vừa trở lại Thiên Tài Huấn Luyện Doanh liền đi thẳng vào tu luyện thất đại sảnh huấn luyện đại lâu.
- Trừ phi thời gian tháng này của ta hết, nếu không đừng gọi ta.
Sau khi nhắn nhủ xong nhân viên công tác, Lâm Tiêu đi vào trong tu luyện thất, từ trên người lấy ra một khoả Tứ phẩm Nguyên Khí Đan và một quả Liệu Thương Đan một ngụm nuốt xuống.
Ồ ồ
Nguyên lực nồng đậm không ngừng tràn ngập mỗi một tấc kinh mạch toàn thân Lâm Tiêu, đồng thời dược khí kinh người trong Liệu Thương Đan cũng đang chậm rãi trị hết thương thế trên người Lâm Tiêu, đồng thời thu hoạch, cảm ngộ khi đánh một trận với Triều Diệt cũng được Lâm Tiêu chậm rãi lắng đọng tiêu hóa trong đầu.
Sinh tử nguy cơ trước mắt đối với võ giả mà nói là một hồi kinh nghiệm khó khăn nhất, thậm chí còn có thể khiến tinh thần và ý chí võ giả đạt được thăng hoa.
Ước chừng một canh giờ sau, Lâm Tiêu từ trong tu luyện phục hồi tinh thần lại.
Được miếng Tam phẩm Liệu Thương Đan kia trị liệu, thương thế trên người Lâm Tiêu mặc dù không khỏi hẳn, nhưng cũng không có đáng ngại, mà một viên Tứ phẩm Nguyên Khí Đan cũng khiến cho nguyên lực trong cơ thể Lâm Tiêu khôi phục đến đỉnh phong.