Võ Đạo Đan Tôn

Chương 396 : Phá tan ngũ quan

Ngày đăng: 00:46 19/04/20


Chương 396: Phá tan ngũ quan.



Phốc thông.



Lâm Tiêu quì xuống, từng ngụm từng ngụm thở hổn hển, như cá rời khỏi nước, ý chí cơ hồ như muốn hôn mê.



Sau một lát. . .



Ông ông ông ông ông. . .



Tiếng xé gió rậm rạp chằng chịt truyền đến, trước mặt Lâm Tiêu đột nhiên xuất hiện đại lượng võ giả áo đen, những võ giả này khoảng chừng ba mươi hai tên, đông nghịt khiến người hít thở không thông.



Thí luyện thất đệ lục quan.



Ba mươi hai tên tinh thần thể ngang giai.



- Giết.



Lâm Tiêu gian nan đứng người lên, cắn răng một cái, gian nan điều động nguyên lực trong cơ thể, lại lần nữa phóng tới đám đông.



Cho dù trong cơ thể đã không có chút khí lực nào nữa để tái chiến, nhưng tinh thần Lâm Tiêu vẫn không khuất phục.



Không đợi Lâm Tiêu vọt tới trong đám người, đại lượng đao mang đã lập tức rơi xuống, vây quanh bao phủ lấy mọi thứ mấy chục thước quanh thân Lâm Tiêu, đao mang lăng lệ ác liệt trực tiếp bổ xuống Lâm Tiêu, biến mất trong thí luyện không gian.



Đệ lục quan, thất bại.



Trên bồ đoàn thí luyện thất, Lâm Tiêu hai mắt nhắm chặt, ý thức lâm vào trong ngủ say thân hình chấn động mạnh một cái, cả người lập tức thanh tỉnh lại.



- Mệt mỏi quá.



Lâm Tiêu cảm giác đầu của mình như muốn nổ tung ra, trong thí luyện không gian cấu tạo ra mặc dù chỉ là tinh thần thể giả thuyết, nhưng đối chiến thời gian dài cũng sẽ khiến cho tinh thần lực bản thể đại lượng trôi qua, khiến bản thể bị thương.
Thứ hạng của hắn trên bài danh thạch bích thí luyện thất là thứ 37, cũng thuộc về một thành viên xâm nhập đệ ngũ quan, tự nhiên biết rõ đệ ngũ quan khó khăn thế nào, dùng thực lực Hóa Phàm cảnh sơ kỳ của hắn cũng chỉ có thể chèo chống một lát ở đệ ngũ quan, nhiều nhất chỉ chém giết được vài tên tinh thần thể ngang giai thôi.



- Thông qua được rồi, cùng Đông Phương Nguyệt Mính nổi danh, đã trở thành đệ tử thứ hai trong thời gian huấn luyện đạt tới đệ lục quan trong huấn luyện doanh.



Một bên một đệ tử khí thế trầm ổn, trên người lộ ra khí tức đáng sợ cả kinh nói, hắn là học viên cũ đã ở huấn luyện doanh bốn năm rưỡi rồi, thứ hạng trên bài danh ngọc bích là thứ bảy, trong ấn tượng của hắn, Đông Phương Nguyệt Mính xếp hạng đệ nhất hiện giờ cũng là gia nhập huấn luyện doanh ba năm rưỡi, cũng là một năm trước mới xâm nhập được vào đệ lục quan, mà Lâm Tiêu thì sao? Tính toán cẩn thận thì hắn mới gia nhập huấn luyện doanh được nửa năm, cả hai tuy rằng đều là đệ lục quan, nhưng phân lượng lại khác biệt rất rõ ràng.



- Bài danh Lâm Tiêu trên bài danh ngọc bích đạt tới hai mươi mốt, thoáng cái tăng lên mười lăm hạng.



Đồng thời có đệ tử trông thấy bài danh của Lâm Tiêu trên bài danh ngọc bích nhịn không được hô lên, bởi vì thí luyện thất bài danh thoáng cái tăng lên đến thứ hai, bài danh của Lâm Tiêu trên bài danh ngọc bích tự nhiên cũng tăng lên tương đối.



Két..



Trong tiếng nghị luận của mọi người, lúc này thí luyện thất đại môn đột nhiên vang lên, một đạo nhân ảnh từ đó đi ra, đúng là Lâm Tiêu.



Mọi người thấy Lâm Tiêu từ trong thí luyện thất đi ra, da đầu vậy mà một hồi run lên.



- Thí luyện thất bài danh thứ hai, bài danh ngọc bích bài danh hai mươi mốt?



Lâm Tiêu không để ý đến mọi người ngốc trệ, ánh mắt trực tiếp rơi vào trên bài danh trong đại sảnh, mặc dù đối với thứ hạng của mình hắn đã sớm có chuẩn bị, nhưng hiện giờ thấy thế trong lòng Lâm Tiêu vẫn nhịn không được mừng rỡ, nếu thế cơ hội mình đạt được danh ngạch tiến vào Thiên Mộng Bí Cảnh sẽ tăng nhiều rồi.



Trong thí luyện thất đại sảnh tụ tập đại lượng học viên đồng thời giờ phút này ở đại môn Thiên Tài Huấn Luyện Doanh cũng có không ít đệ tử dừng chân.



Với tư cách là ngày cuối cùng tháng hai, thời gian định ra bài danh, các học viên ngoại trừ sẽ xông thí luyện thất ra thì cũng đến trước thạch bích màu đen kiểm tra đo lường thực lực của mình một chút, xem thử mình trong một tháng qua có tiến bộ không.



Giờ phút này, năm người Lý Dật Phong cũng tụ tập trước thạch bích màu đen.



- Lương Phương, mấy người chúng ta vừa rồi đều khảo nghiệm qua rồi, ngoại trừ Lý Dật Phong sư huynh ra, bài danh mấy người chúng ta tuy rằng tiến bộ không lớn, nhưng luôn luôn tăng lên một hai bậc, nếu bài danh của ngươi tăng lên con may, còn bài danh giảm, ta về sau sẽ xem thường ngươi đấy.



Mộ Lăng khoanh hai tay, vui cười nhìn Lương Phương.