Võ Đạo Đan Tôn

Chương 422 : Thạch thất thần bí (2)

Ngày đăng: 00:47 19/04/20


Vẻ mặt tuyệt mỹ của Chu Chỉ

không chút thay đổi, thân hình nàng phiêu động, chậm rãi, nàng chỉ dựa

vào thực lực hóa phàm cảnh sơ kỳ đại thành của mình, cùng vẻ mềm mại dây dưa của nữ tính.



Kiếm quang sáng lóng lánh, rực rỡ như đàm hoa, lại như lá rơi phiêu

linh, hóa thành từng luồng ti tuyến kiếm quang, không ngừng quấn quanh

cổ tượng đá, suy yếu độ dày của nó, rốt cục sau vô số kiếm tung ra, cổ

tượng đá bị kiếm quang chấn thành hư vô, thân hình ầm ầm đổ sụp xuống.



Bốn cỗ tượng đá đáng sợ bị bốn người Lâm Tiêu công kích, toàn bộ mất mạng.



- Tượng đá bị đánh chết, cửa đá cũng sẽ mở ra đi?



- Nói không chừng đã có thể đột phá quang mạc.



Nhóm đệ tử còn lại trong đại sảnh nhìn chằm chằm bốn cánh cửa đá, nhưng

bởi vì bốn người Lâm Tiêu nên tạm thời chưa có ai dám dị động.



- Các vị, tại hạ đi trước một bước.



Một loại trực giác tâm linh nói cho Lâm Tiêu biết được, tựa hồ đã có thể xuyên qua quang mạc trước mắt.



Hắn bước lên hai bước, thân hình tiếp xúc quang mạc, quả nhiên có thể

xuyên thấu, Lâm Tiêu không cảm giác có chút trở ngại nào đã đi tới trước cửa.



Ca ca…



Cửa đá khổng lồ mở ra, Lâm Tiêu sải bước đi vào.



Chu Chỉ theo sát phía sau, nhảy vào quang mạc trước mặt.



Diệp Hoa cùng Đào Huyễn cũng không do dự, lao vào cánh cửa trước mặt mình.



Đợi sau khi bốn người đã đi vào…



- Đi!



- Chúng ta cũng vào xem.



Những đệ tử còn lại liếc mắt nhìn nhau, ánh mắt như lửa nóng, chia nhau đi vào cửa đá.



Trong đó có một đệ tử va chạm vào quang mạc, lập tức bị bắn bay ngược ra sau.



Chẳng những là hắn, có đệ tử khác không ngừng bị đẩy lùi, căn bản không thể xuyên thấu qua quang mạc kia.



- Sao lại thế này?


Thật lâu sau Lâm Tiêu phục hồi lại tinh thần, trong lòng chấn động thật

lớn, hắn rõ ràng cảm giác được với kinh nghiệm chiến đấu lần này, thậm

chí hắn có thể phá tan cửa ải thứ bảy trong phòng thí luyện.



Trước mặt hắn tiếp tục xuất hiện thêm tượng đá.



- Lại vẫn còn…



Lâm Tiêu mở trừng hai mắt, thần kinh hắn gắt gao căng thẳng, cảm giác

hết thảy động tĩnh trong cơ thể, bởi vì hắn biết căn cứ theo không gian

thần bí triển lãm kinh nghiệm, chiêu thức lần này hẳn sẽ càng thêm đáng

sợ.



Trường kích múa may phát động tấn công mãnh liệt về phía hắn.



Thần kinh hắn buộc chặt, cảm giác phóng thích tới lớn nhất, trong cảm

giác của hắn thân thể hắn tiến lên một bước, chiến đao chợt chém ra.



Chuẩn.



Nhanh.



Lâm Tiêu không cách nào hình dung một đao này, chỉ dùng bốn chữ hình dung, một đao đi qua…



Thân hình tượng đá tan nát, một đao bị diệt.



- Sao có thể?



Lâm Tiêu chấn kinh.



Cho dù chính bản thân mình vung ra một đao kia, nhưng hắn lại không biết xảy ra chuyện gì, ngoại trừ chuẩn, độc, nhanh, hắn cũng không phát hiện có gì biến hóa, cũng chỉ một đao lại hủy diệt tượng đá thủ vệ kia.



Thực lực không thay đổi.



Lực lượng không biến hóa.



Tốc độ không thay đổi.



Lại tạo thành kết quả hoàn toàn khác hẳn.



Hắn thật không rõ.



Hắn mơ hồ cảm giác được một đao vừa rồi hắn còn chưa thể lý giải, chỉ

cần hắn lĩnh ngộ, lực lượng của mình sẽ đạt tới trình độ vô cùng kinh

người, trở thành một cường giả vô cùng đáng sợ.