Võ Đạo Đan Tôn

Chương 424 : Thụ yêu

Ngày đăng: 00:47 19/04/20


- Bạo!



Một tiếng quát chói tai, thân ảnh Lâm Tiêu nổ tung hóa thành ba đạo tàn ảnh bắn ngược ra ba phương hướng.



Xuy xuy xuy…



Xem thường hai tàn ảnh khác, hơn mười dây mây trực tiếp đánh tới chân thân Lâm Tiêu.



- Dây mây này có thể phân biệt chân thân của ta!



Trong lòng Lâm Tiêu giật mình, ánh mắt ngưng tụ, chiến đao chém ra nhanh như chớp.



Nghênh Phong Nhất Đao Trảm!



Đối mặt những sợi dây nhanh như thiểm điện kia, Lâm Tiêu không thi triển Luân Hồi đao quyết mà dùng Nghênh Phong Nhất Đao Trảm.



Đao ý tràn ra, chiến đao như trận gió lướt tới nháy mắt chặt đứt hơn mười dây mây.



Hưu hưu hưu…



Còn lại hơn hai mươi dây lập tức quấn chặt lấy toàn thân Lâm Tiêu.



Sợi dây như ngón cái gắt gao bao trùm thân hình Lâm Tiêu, không ngừng co rút lại, lực quấn siết chặt, phảng phất như muốn siết chết hắn.



- Lực lượng thật lớn!



Bởi có Thanh Nguyên giáp trên người, đại bộ phận lực lượng siết chặt bị

Thanh Nguyên giáp hấp thu, nhưng mặc dù là như thế vẫn còn hơn hai mươi

dây quấn quanh, làm Lâm Tiêu có cảm giác hít thở không thông.



Vẻ mặt hắn lạnh lùng băng sương, dù bị quấn chặt nhưng không chút thay đổi, chiến đao huy động lại chặt đứt bảy tám dây.



Chỉ còn lại không tới hai mươi dây.



Hưu hưu hưu…



Lúc này xa xa bay tới một đạo kiếm quang, phốc phốc chém lên dây, chỉ tiếc uy lực không lớn, chỉ chặt đứt ba bốn dây.



Là Trần Tư Tư cắn răng ra tay.



Bởi vì đại bộ phận dây mây tấn công Lâm Tiêu, nhóm người Chu Chỉ bị công kích ít hơn nhiều, nhưng rất nhanh cũng gặp phải nguy hiểm.



- Lâm Tiêu chịu đựng!



Thanh âm Chu Chỉ vang lên, một đạo kiếm quang quét qua, đem bảy tám dây sau lưng Lâm Tiêu đều chặt đứt.


Một viên tinh hạch màu đỏ lớn như nắm tay trẻ con rơi xuống đất, nhìn qua thật diễm lệ.



- Tinh hạch yêu thụ? Cũng giống như yêu đan yêu thú sao? Hay là tương tự yêu hạch của yêu thú?



Trong truyền thuyết yêu thú đột phá cửu tinh đạt tới vương cấp, yêu đan sẽ ngưng tụ thành yêu hạch, có được uy lực khó lường.



Cầm lấy tinh hạch, Lâm Tiêu thật cẩn thận quan sát nhưng không nhìn ra

được gì, nhưng khí tức lại không đặc biệt mãnh liệt chút nào.



- Lâm Tiêu, ngươi không sao chứ?



Mọi người lo lắng đi tới hỏi.



- Ta không sao.



Lâm Tiêu lắc đầu.



Bởi vì thụ yêu bị Lâm Tiêu giết chết, vì vậy tinh hạch cũng là chiến lợi phẩm của hắn.



- Thiên Mộng bí cảnh thật đúng là quỷ dị, lại có sinh mệnh thể kỳ lạ như vậy.



Nhìn thi thể Hà Yến, mọi người không nhịn được cảm khái, trong lòng sinh ra tia sầu não.



Lâm Tiêu gật đầu, yêu thụ này không đáng sợ, đáng sợ chính là cảm giác

cùng tinh thần lực căn bản không dọ thám được sự tồn tại của nó, nếu

ngay ban đầu bị hơn trăm dây mây quấn chặt, dù là hắn cũng rất khó chạy

thoát, cũng may thực lực của yêu thụ không quá mạnh mẽ.



Đào hố chôn cất thi thể Hà Yến, mọi người rất nhanh rời đi.



Ở trong Thiên Mộng bí cảnh từng gặp qua sinh tử của rất nhiều người, bọn họ không có thời gian cũng không có tâm tư sầu não thương tiếc cho ai.



Sơn mạch liên miên, địa vực mở mang, năm người đi mãi suốt bảy ngày mới đến khu vực của Thiên Mộng Thánh Thụ.



Dọc theo đường đi năm người cũng gặp phải không ít nguy hiểm, nhưng cuối cùng hữu kinh vô hiểm thoát ra, an toàn đi tới thung lũng trung tâm sơn mạch.



Đây là một mảnh đất trống vô cùng mở mang, hoa cỏ tràn đầy, xa xa nhìn

lại ở trung tâm đất trống có một gốc đại thụ khổng lồ xuyên thẳng trời

xanh, cuồn cuộn mênh mông.



- Chạy đi đâu?



Lúc này trên mảnh đất trống cách xa mười dặm đột nhiên vang lên thanh âm tiếng quát chói tai, chỉ thấy ba gã võ giả đang hùng hổ truy đuổi một

thiếu niên.