Võ Đạo Đan Tôn

Chương 449 : Chấn động khắp nơi

Ngày đăng: 00:47 19/04/20


- Cao tới như vậy sao?



Trong lòng mọi người khiếp sợ, nín thở ngưng thần, ánh mắt không chớp.



Ở độ cao ba mươi mốt thước, thân hình Lâm Tiêu mới ngừng lại.



Nhật Nguyệt Luân Hồi đao!



Trong mắt tuôn ra đoàn tinh mang, chiến đao chợt ra khỏi vỏ, ý cảnh Nhật Nguyệt Luân Hồi đao bùng nổ, một cỗ đao ý sắc bén bá đạo tới mức tận

cùng bay lên cao, hiện rõ trong đầu mọi người.



Một kích này Lâm Tiêu thi triển ra một đao cực mạnh của mình, nguyên bản đao ý là thủ đoạn che giấu của Lâm Tiêu, nhưng nếu đã bộc lộ tại bí

cảnh, hắn cũng không muốn tiếp tục che giấu, nếu đã cần kiểm tra phải

đem thực lực của mình biểu hiện ra ngoài.



Đao mang sắc bén bổ lên vách đá, hóa thành cỗ kình phong năng lượng thổi quét, lực đánh thật lớn khiến vách đá run rẩy lên, đương nhiên, đây chỉ là cảm giác mê hoặc do đao ý tạo thành.



Thân hình bay ngược ra sau, Lâm Tiêu xoay người trên không trung, nhẹ

nhàng hạ xuống ngoài trăm thước, thần thái vô cùng thoải mái phiêu dật.



- Đao ý, đây là đao ý sao!



- Khí thế thật bén nhọn, ta cảm giác tâm thần của ta đều bị một đao kia hấp dẫn.



- Ta từng nghe nhóm người Lưu Vân nói qua Lâm Tiêu lĩnh ngộ đao ý, không nghĩ tới không ngờ là thật sự.



Đích đích đích…



Trên ngọc bích bài danh, tên Lâm Tiêu đứng hàng mười chín đột nhiên điên cuồng lóe lên, đồng thời nhanh chóng nhảy lên trên.



Mười lăm…



Mười…



Năm…



Cơ hồ chỉ trong chớp mắt, bài danh của Lâm Tiêu tiến vào top năm, nhưng không hề dừng lại, tiếp tục tiến lên trên.



Bài danh thứ tư Tư Mã Bất Bình.



Thứ ba Hắc Liệt.



Thứ hai Lý Dật Phong.



Cuối cùng trong ánh mắt dại ra của mọi người, tên của Lâm Tiêu dừng lại dưới Đông Phương Nguyệt Mính, chiếm vị trí thứ hai.


- Để cho doanh chủ đại nhân định đoạt.



Mọi người lần lượt tỏ thái độ.



- Được.



Trong phòng họp, Bạch Hồng Phi gật đầu.



Phân điện Võ Điện Hiên Dật quận thành.



Điện chủ Thái Thúc Ngọc đang xử lý công việc, trước mặt hắn một trung

niên nam tử tóc ngắn màu đỏ, khí vũ hiên ngang đang ngồi trên ghế thái

sư đối diện, uống trà, có vẻ nhàn nhã.



- Điện chủ, còn chưa đầy ba tháng thời gian nhóm người Lý Dật Phong đã tốt nghiệp, không biết điện chủ có an bài thế nào?



Nam tử đặt chén trà xuống, đột nhiên mỉm cười nói:



- Gần đây nhân công phân bộ Võ Điện ở mấy vệ thành đều khan hiếm, hay là đợi Lý Dật Phong bọn họ tốt nghiệp, phái xuống vệ thành bên dưới học

hỏi kinh nghiệm?



Thái Thúc Ngọc buông văn kiện trong tay, cười nhẹ nhìn thoáng qua nam tử, cười nói:



- Xích Phong, chỉ sợ ngươi đã sớm đánh chủ ý này đi.



Thoáng trầm tư, hắn nói tiếp:



- Về Lý Dật Phong ngươi không cần nghĩ, nhóm người của Mộ Lăng, ngươi có thể an bài một chút.



- Điện chủ, chẳng lẽ ngươi đã sớm có an bài cho Lý Dật Phong?



Xích Phong cười hỏi.



Thái Thúc Ngọc lắc đầu:



- Vậy thì chưa, chỉ là phân điện Hiên Dật quận chúng ta những năm gần

đây đệ tử điêu linh, thật khó nói chuyện với tổng bộ, hiện tại Lý Dật

Phong đạt tới hóa phàm sơ kỳ đỉnh phong, nếu phái xuống dưới lịch lãm

chỉ sợ sẽ ảnh hưởng tới việc tu luyện của hắn, trước khi đột phá tới hóa phàm trung kỳ, ta không định làm cho hắn phân tâm.



- Nếu vài năm sau hắn có thể thăng cấp hóa phàm hậu kỳ, ta có thể suy

nghĩ cho hắn tham gia trận thi đấu Phong Vân Bảng của đế quốc.



- Thì ra là thế.