Võ Đạo Đan Tôn
Chương 466 : Luận bàn với nhau
Ngày đăng: 00:47 19/04/20
Sau lưng Trần Tinh Hạo chính là Trần Tinh Duệ, hắn cũng tươi cười đi ra ngoài.
- Đến đến, mau vào đi, Lâm huynh ngươi tới thành Hắc Vân, chẳng khác nào đi vào nhà của chúng ta, chuyện gì ngươi cũng không cần phiền não, tất
cả giao cho hai huynh đệ chúng ta.
Trần Tinh Hạo hai huynh đệ không ngừng kéo Lâm Tiêu đi vào trong phủ đệ, thần thái nhiệt tình.
Đám hộ vệ chung quanh ngây ngốc, Trần Tinh Duệ cùng Trần Tinh Hạo đều là dòng chính Trần gia, địa vị cao quý, đồng thời cũng là thiên tài cao
cấp trong Trần gia, thân là hộ vệ Trần gia, bọn họ chưa từng nhìn thấy
hai người bọn họ nhiệt tình với ai như thế, cho dù đối phương là thành
viên thiên tài huấn luyện doanh.
Xem ra thiếu niên này có quan hệ không tầm thường với hai vị công tử.
Trong nội tâm rất nhiều hộ vệ tự hiểu ra.
- Lâm Tiêu, ngươi lúc này tới quá khéo, không tới nửa tháng sau chính là thời gian hội đấu giá cỡ lớn một năm một lần trong thành Hắc Vân, nghe
nói bên trong hội đấu giá có rất nhiều bảo vật, đến lúc đó vừa vặn cùng
đi xem.
Song phương đi vào trong một gian đình viện, Trần Tinh Hạo kích động nói ra.
- Hội đấu giá?
- Đúng!
Trần Tinh Duệ cũng gật gật đầu, nói:
- Thành Hắc Vân của chúng ta, mỗi quý đều có một lần hội đấu giá, mà mỗi một năm sẽ có một hồi hội đấu giá cỡ lớn, hội đấu giá cỡ lớn này cử
hành vào ngày mười lăm tháng chín hàng năm, bây giờ còn chưa tới nửa
tháng, không bằng lưu lại tham gia hội đấu giá.
Lâm Tiêu cũng động tâm.
- Thành Hắc Vân mỗi một năm có hội đấu giá cỡ lớn, ta vừa vặn có thể
quan sát một chút, nếu như có thể thì đấu giá một thanh chiến đao lục
giai cũng không tệ.
Trên mặt lạnh lùng của Trần Tinh Duệ sinh ra một tia hưng phấn.
- Đương nhiên có thể.
Lâm Tiêu mỉm cười, hắn cảm giác được mấy tháng qua Trần Tinh Duệ trở về
đây đã đột phá lên Hóa Phàm Cảnh sơ kỳ đỉnh phong, nhưng mà Lâm Tiêu lại càng có phát triển kinh người, tự nhiên không sợ Trần Tinh Duệ khiêu
chiến.
Phòng khiêu chiến riêng của Trần gia.
- Tà Vương Đao -- Tà Vương Vô Địch.
Trần Tinh Duệ nhảy lên cao cao, thân hình như trường viên hái nguyệt.
Đao mang màu xám mang theo sát cơ khôn cùng, tà khí dày đặc trảm phá hư không chém vào Lâm Tiêu.
- Phá .
Lâm Tiêu thúc dục đao ý, dưới sự trợ giúp của chiến đao, đao ý của Lâm
Tiêu đã đạt tới nhị phẩm, càng thêm lăng lệ và cuồng bạo, đao ý nồng đậm phóng lên trời, lập tức chém vỡ công kích của Trần Tinh Duệ, kéo lê một vết dài trên chiến đao của Trần Tinh Duệ.
Lâm Tiêu thu đao vào vỏ, tư thái tiêu sái.
- Không nghĩ tới ta đột phá đến Hóa Phàm Cảnh sơ kỳ đỉnh phong vẫn không phải đối thủ của ngươi, hơn mười chiêu đã bị ngươi đánh bại.
Trần Tinh Duệ cũng thu hồi chiến đao, lắc đầu thở dài, nếu một kích vừa
rồi không phải Lâm Tiêu lưu tình, chỉ sợ hắn đã trọng thương.
- Không phải do ngươi yếu, mà ta là thân là đao khách, có được đao ý nên sinh ra áp chế với ngươi.
Trải qua trận chiến trước đó, Lâm Tiêu có thể cảm giác ra, Trần Tinh Duệ tuy vừa đột phá đến Hóa Phàm Cảnh sơ kỳ đỉnh phong, nhưng thực lực trên thực tế không kém gì Kim Minh lúc trước, nếu như không phải đao ý khắc
chế, mình tuyệt đối không có khả năng vẻn vẹn chỉ dùng hơn mười chiêu
đánh bại đối phương.
- Bại chính là bại.
Trần Tinh Duệ lắc đầu, đường đường chính chính thừa nhận thực lực của chính mình, ngữ khí không nhụt chí chúc nào.