Võ Đạo Đan Tôn

Chương 488 : Trại huấn luyện chờ đợi (2)

Ngày đăng: 00:47 19/04/20


Chương 488: Trại huấn luyện chờ đợi. (2)



- Ah?



Vương phó doanh chủ tiếp nhận chiến đao cùng bí tịch, cẩn thận kiểm tra, sau khi nhìn thấy Song Tử Đao Pháp thì hai mắt sáng ngời, chợt cười nói:



- Không tệ, không tệ, cây chiến đao này có thể cho ngươi sáu ngàn vạn lượng, ba quyển địa cấp bí tịch, trong đó hai quyển địa cấp đê giai tổng giá trị hai ngàn vạn lượng, còn lại bản Song Tử Đao Pháp định giá năm ngàn vạn lượng, tổng cộng là một ức ba ngàn vạn lượng, nói đi, ngươi muốn hối đoái cái gì? Đan dược, ngân lượng, nguyên thạch hay là điểm cống hiến?



- Ta hy vọng hối đoái hai mươi viên ngũ phẩm Nguyên Khí Đan, ba ngàn vạn lượng còn loại hối đoái ba ngàn khối trung phẩm nguyên thạch.



Lâm Tiêu sớm có chuẩn bị nói.



Lúc trước sau khi quay về từ thiên mộng bí cảnh, từ trại huấn luyện hối đoái đến một trăm viên tứ phẩm Nguyên Khí Đan hôm nay đã tiêu hao gần như hết rồi, dùng thực lực Lâm Tiêu hiện giờ và ngũ chuyển Cửu Chuyển Huyền Công, đã hoàn toàn có thể thừa nhận được nguyên khí đáng sợ ẩn chứa trong ngũ phẩm Nguyên Khí Đan.



Hóa Phàm Cảnh sơ kỳ đại thành đến sơ kỳ đỉnh phong, hoàn toàn là quá trình tích lũy nguyên lực, phục dụng đan dược càng cao cấp, thời gian võ giả tấn cấp tự nhiên cũng càng ngắn, có thể tiết kiệm rất nhiều thời gian.



Đương nhiên, thời điểm tại Hóa Phàm Cảnh sơ kỳ phục dụng ngũ phẩm Nguyên Khí Đan, thiên tài cả quận Hiên Dật này không vượt qua một bàn tay, dù sao, ngũ phẩm Nguyên Khí Đan cần võ giả có năng lực thừa nhận dược lực, đồng thời còn có được tài lực để mua ngũ phẩm Nguyên Khí Đan.



Hơi trọng yếu hơn là, ngũ phẩm Nguyên Khí Đan cũng không phải là củ cải trắng trên phố, cũng chỉ có đệ tử trại huấn luyện thiên tài như Lâm Tiêu mới có cơ hội đổi, muốn tìm được ở bên ngoài, chỉ có trong các đấu giá hội cỡ nhỏ thỉnh thoảng mới có.



Đối với Lâm Tiêu mà nói, bí tịch lưu trên người mà không thể tu luyện, còn không bằng nộp lên trên để đổi đồ vật, cơ hội tốt như thế mà không lợi dụng, vậy Lâm Tiêu chính là đồ ngốc rồi.
Lâm Tiêu khẽ giật mình, chợt cảm thấy cao hứng thay Lý Dật Phong, lúc trước Lâm Tiêu vừa tới thiên tài trại huấn luyện thì Lý Dật Phong cũng đã đột phá đến Hóa Phàm Cảnh sơ kỳ đỉnh phong, hôm nay một năm đã qua, rốt cục đuổi kịp Đông Phương Nguyệt Mính, đạt tới Hóa Phàm Cảnh trung kỳ.



- Tốt, chờ sư huynh trở về, ta nhất định sẽ luận bàn với hắn một chút.



Lâm Tiêu gật đầu nói.



Dùng thiên phú của Lý Dật Phong, đột phá đến Hóa Phàm Cảnh trung kỳ thì thực lực nhất định vượt qua thực lực Lâm Tiêu hai tháng trước, điểm này không thể nghi ngờ, sở dĩ bài danh rớt lại phía sau trên ngọc bích bài danh, chính là vì bài danh thí luyện thất, đương nhiên, hai tháng này Lâm Tiêu cũng đột phá đến Hóa Phàm Cảnh sơ kỳ đại thành, long tượng luyện thể cùng Cửu Chuyển Huyền Công đều có đột phá, nếu như hiện tại song phương luận bàn thì ai tháng ai thua còn khó nói trước.



- Còn nữa, chẳng những Lý Dật Phong sư huynh đột phá, Đông Phương Nguyệt Mính quận chúa cũng đột phá tới Hóa Phàm Cảnh trung kỳ đại thành, nghe nói lúc này Đông Phương Nguyệt Mính quận chúa hậu tích bạc phát, khoảng cách Hóa Phàm Cảnh trung kỳ đỉnh phong cũng chỉ còn một bước mà thôi.



- Đông Phương Nguyệt Mính quận chúa cũng đột phá?



Lâm Tiêu tươi cười hưng phấn, nói:



- Như vậy mới thú vị, đáng tiếc, Đông Phương Nguyệt Mính quận chúa đã không còn là thành viên trại huấn luyện, bằng không ta có thể tranh bài danh một phen.



Nhìn thấy Lâm Tiêu hưng phấn rồi lại thất lạc, Mộ Lăng liền ngẩn người yên lặng, nhìn thấy người khác đột phá còn cao hứng như vậy, nàng lần đầu tiên gặp được.



Nàng nào biết được, Lâm Tiêu căn bản không sợ có thiên tài ngăn cản ở trước mặt mình, trong mắt hắn người khác càng mạnh, thiên phú càng cao, hắn lại càng có động lực đuổi theo, bởi vì thời điểm hắn vượt qua người khác thì sẽ có cảm giác thành tựu.