Võ Đạo Đan Tôn
Chương 497 : Yêu thú cuồng triều (2)
Ngày đăng: 00:47 19/04/20
Chương 497: Yêu thú cuồng triều. (2)
- Đã xảy ra chuyện gì? Vì sao trong Liên Vân sơn mạch không ngừng có thú triều xuất hiện?
Trên lưng ngựa, đám người Kỷ Hồng không ngừng nhíu mày suy nghĩ.
Thú triều nhìn thì không lớn lắm, thường thường phát sinh ở một địa vực, như hai năm trước thành Tân Vệ gặp thú triều loại nhỏ, cả quận Hiên Dật và sáu thành trì khác cũng chỉ có thành Tân Vệ bị thú triều tập kích, các quận thành khác lại bình yên vô sự, nhưng bây giờ trên đường đi, trong Liên Vân sơn mạch không ngừng xuất hiện thú triều làm đám người Lâm Tiêu sắc mặt ngưng trọng.
Huyết lân Phi Vân có tốc độ gì? Một ngày có thể bay vút vài ngàn dặm, từ sáng tới bây giờ, mọi người tối thiểu đi ba bốn ngàn dặm dọc theo bên ngoài Liên Vân sơn mạch, khoảng cách thành Tân Vệ còn chưa tới hai vạn dặm, nhưng mà trong đoạn khoảng cách này không ngừng xuất hiện thú triều, chuyện này làm cho Lâm Tiêu cảm thấy lo lắng trong lòng.
- Đi thôi, chúng ta đi suốt đêm, nhanh chóng trở về.
Đám người Lâm Tiêu quyết định đi đường suốt đêm, trong khoảng thời gian này từ trong Liên Vân sơn mạch không ngừng xuất hiện thú triều, nếu như bị thú triều cỡ lớn vây quanh, đối với bọn họ mà nói chính là một hồi tai nạn.
Một đêm qua đi, phương đông xuất hiện ánh sáng bình minh, sắc trời vừa mới tảng sáng, sương mù quanh quẩn trong núi.
Từng tiếng gầm rú vang lên, một đám thú triều mấy ngàn yêu thú từ trong Liên Vân sơn mạch tuôn ra.
- Chỉ sợ chúng ta gặp thú triều lần thứ ba mươi rồi.
Sắc mặt đám người Lâm Tiêu rất khó coi, ngẩng đầu nhìn vào sâu trong Liên Vân sơn mạch. Ngày hôm qua đi suốt đêm, đám người Lâm Tiêu vẫn không ngừng nhìn thấy thú triều, số lượng so với ban ngày cũng không kém hơn bao nhiêu, thậm chí có một lần bởi vì đêm tối suýt nữa lâm vào thú triều, khá tốt thân là Luyện dược sư Lâm Tiêu cảm giác nhạy cảm, kịp thời tránh thoát được.
- Trong Liên Vân sơn mạch rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
Lâm Tiêu vẫn nhíu mày suy nghĩ.
Giờ phút này, sâu trong Liên Vân sơn mạch gần thành Tân Vệ, phân thân Toản Địa Giáp của Lâm Tiêu đã dừng tìm kiếm Hắc Long trại, với tư cách ngũ tinh yêu thú, trong nội tâm của nó sinh ra cảm giác kỳ dị.
- Nguy hiểm thật, thiếu chút nữa là phải chết.
Đợi đến lúc yêu thú này đi xa, tên giáo úy và các binh sĩ mới khôi phục tinh thần, một cơn gió lạnh thổi qua, bọn họ cảm thấy trán và lưng lạnh toát.
- Kỳ quái, vì sao yêu thú này không tập kích chúng ta?
- Đúng vậy a, chưa gặp qua yêu thú gặp nhân loại mà không động thủ.
Rất nhiều binh sĩ kinh hồn chưa định, khó có thể tin nói ra.
- Chẳng lẽ nói con yêu thú này có chuyện quan trọng hơn việc tập kích chúng ta?
Đột nhiên có người nghi hoặc mở miệng, sắc mặt mọi người biến đổi.
- Không tốt, hướng con yêu thú này đang lao đi chính là thành Tân Vệ!
- Nhanh đi về bẩm báo.
Một đám binh sĩ lúc này vội vàng quay trở về.
- Lúc này tình huống như thế nào? Thú triều còn chưa bắt đầu, không ngờ đã có ngũ tinh yêu thú đỉnh phong lao ra, cái này...
Tên giáo uy suy nghĩ như thế, cảm thấy thần hồn chấn động mạnh, nhanh chóng quay trở về.
Dùng lực lượng phòng ngự của thành Tân Vệ chỉ có thể ứng phó thú triều loại nhỏ, chỉ khi nào vượt qua thú triều hai năm trước, xuất hiện vài đầu ngũ tinh yêu thú đỉnh phong, chỉ sợ sẽ nguy hiểm rồi, nếu như là thú triều cỡ trung có lục tinh yêu thú chỉ huy, dùng lực lượng thành Tân Vệ căn bản không thể phòng thủ được.