Võ Đạo Đan Tôn
Chương 517 : Lâm Tiêu phát uy (2)
Ngày đăng: 00:47 19/04/20
- Tiểu tử này thật sự là quỷ dị, ngày hôm qua chúng ta rõ ràng đã thấy hắn bị đầu Ngũ tinh yêu thú kia nuốt vào trong bụng, hài cốt không còn rồi, không nghĩ tới vậy mà còn sống trở về, thật sự là quỷ dị a.
- Tiểu tử này thực lực không kém, tất cả mọi người phải cẩn thận đấy, đến lúc đó chúng ta cùng nhau ra tay, ngàn vạn đừng coi thường hắn.
- Hắc hắc hắc, sợ gì, ngày hôm qua chiến đấu với thú triều cỡ trung, tiểu tử này lại vội vã chạy đến như vậy, ta cũng không tin lực chiến đấu của hắn còn thừa lại bao nhiêu, hôm nay ta muốn hắn có đến mà không có về.
Năm tên võ giả Hóa Phàm cảnh trung kỳ đỉnh phong diện mục dữ tợn, khóe miệng lộ ra dáng tươi cười đáng sợ.
Ngày hôm qua chiến đấu giữa Lâm Tiêu và Hắc Ám Ma Viên mấy người bọn hắn ở trên đỉnh núi xa xa đều tận mắt nhìn thấy, tự nhiên biết rõ thực lực Lâm Tiêu đáng sợ cỡ nào, ít nhất cũng là võ giả Hóa Phàm cảnh hậu kỳ, nhưng năm người bọn hắn cũng không phải ăn chay, thân là thống lĩnh Hắc Long trại, mỗi người đều là loại nổi bật trong Hóa Phàm cảnh trung kỳ đỉnh phong, năm người liên thủ, coi như không cách nào đánh chết võ giả Hóa Phàm cảnh hậu kỳ cũng có thể dây dưa một thời gian ngắn, chỉ cần đợi trại chủ và thống lĩnh còn lại tấn công phủ thành chủ rút lui ra ngoài, cho dù thực lực đối phương cường thịnh trở lại, dùng biển người cũng có thể đè chết hắn.
Võ giả không đạt Quy Nguyên cảnh, coi như thực lực có mạnh hơn nữa cũng không có khả năng sánh với một chi đại quân.
Trong nội tâm nghĩ như vậy, năm người Quỷ Diện rốt cục cùng sắp tiếp xúc với Lâm Tiêu ở trên bầu trời.
- Hắc hắc, chết đi.
- Giết.
Năm người đồng thời gầm lên một tiếng, rồi sau đó cao cao nhảy lên, phân biệt thành nhiều phương hướng xông lên tới chỗ Lâm Tiêu trên bầu trời.
Chỉ một thoáng, đám võ giả còn không tìm được đối thủ ở bên ngoài chiến trường đều không tự chủ được ngẩng đầu, mà ngay cả mọi người đang giao chiến cũng không tự chủ được tâm thần phân tán, hội tụ ánh mắt lên bầu trời.
Một đạo ánh sáng lóe sáng khắp Thiên Địa sau đợt nổ tung.
Ánh sáng vô tận tách ra, chiếu vào trong mắt mỗi người, trong nội tâm mỗi người, rung động tâm thần mỗi người.
Dưới cổ lực lượng đáng sợ này, tất cả mọi người phát phất như thuyền buồm trên đại dương bão tố, theo sóng biển phập phồng, tùy thời đều có khả năng bị diệt, vô lực kháng cự.
Ngay khi tâm thần mọi người bị áp bách tới cực điểm, đột nhiên, tất cả nổ tung và ánh sáng đều biến mất.
Bầu trời khôi phục ánh sáng trong xanh, trên phía chân trời mênh mông bát ngát, Lâm Tiêu giống như một đầu Diều Hâu, vạch phá bầu trời, tiếp tục bay vút về phía phủ thành chủ, phảng phất như không có chút dừng lại.
Mà ở sau lưng Lâm Tiêu, năm tên thống lĩnh Hắc Long trại cao cao nhảy lên, nguyên một đám ánh mắt ngốc trệ, từ trên bầu trời chậm rãi bay xuống.
PHỐC PHỐC PHỐC PHỐC PHỐC
Dưới ánh mắt khó có thể tin của tất cả thiết kỵ Hắc Long trại, thân hình năm người Quỷ Diện, Lý Vân bay xuống bỗng nhiên phát ra từng tiếng trầm đục, nổ bung thành từng đoàn từng đoàn huyết vũ, từ trên bầu trời nhao nhao rơi vãi, hài cốt không còn.
Mảng lớn mảng lớn huyết vũ, xen lẫn huyết nhục đầy trời, từ trên bầu trời rơi vãi xuống, phảng phất như xuất hiện một hồi mưa to vậy.
Mưa to qua đi, là không khí tươi mát, nhưng sau huyết vũ, chính là sợ hãi vô tận.