Võ Đạo Đan Tôn

Chương 540 : Ngũ Sắc Bích Hinh (2)

Ngày đăng: 00:48 19/04/20


- Con Ưng này thật đúng là linh hoạt.



Lâm Tiêu nhướng mày, bình thường ngũ tinh yêu thú rất khó né được một đao của mình, nhưng là phi cầm yêu thú như Kim Vũ Chu Quan Điêu lại khác, tính linh hoạt so với yêu thú trên mặt đất mạnh hơn rất nhiều, hơn nữa mình đang ở trên vách đá dựng đứng rất khó phát lực, đối phương rất dễ dàng liền có thể tránh đi công kích của mình.



- Hừ, chẳng qua có thể tránh được thì sao, chỉ về trên mặt đất, nếu như Kim Vũ Chu Quan Điêu này còn gian ngoan mất linh thì ta sẽ làm thịt nó.



Lâm Tiêu một chiêu không trúng đích, thân thể nhanh chóng trượt xuống.



Trong núi rừng cây cối rậm rạp, đại thụ cao tới mấy chục thước rậm rạp chằng chịt, hơn nữa lại che chắn ánh mắt, chỉ cần đến trên mặt đất thì nếu Kim Vũ Chu Quan Điêu còn dám tiến công, Lâm Tiêu sẽ có rất nhiều biện pháp đánh chết nó.



- U!!!



Kim Vũ Chu Quan Điêu hiển nhiên cũng biết kết quả này, trong quá trình Lâm Tiêu trượt xuống liên tiếp phát động tiến công, cản trở Lâm Tiêu đáp xuống, nhưng mà mấy lần đầu không công mà lui.



Ngay khi Lâm Tiêu cách mặt đất chỉ có 200~300m, Kim Vũ Chu Quan Điêu lập tức nóng nảy, cái mỏ màu vàng há ra, một cổ yêu khí nồng đậm từ trong cơ thể nó bay ra, đột nhiên hóa thành một đạo tia chớp kim sắc bổ về phía Lâm Tiêu.



- Không tốt.



Lâm Tiêu chấn động, thân thể phút chốc né qua.



Tia chớp màu vàng bổ vào trên vách đá nham thạch lập tức tạo ra một thạch động cháy đen đường kính ước chừng một mét, đồng thời trên nham bích vỡ ra vện rạn rậm rạp chằng chịt như mạng nhện, Lâm Tiêu theo một mảng lớn nham thạch rạn nứt rơi xuống dưới vách đá.



- Ô ô.



Kim Vũ Chu Quan Điêu phát ra tiếng kêu hưng phấn, sau khi thi triển tia chớp màu vàng khí tức của nó rõ ràng giảm xuống một ít, thiết trảo màu vàng cực lớn hung hăng chụp vào Lâm Tiêu đang rơi xuống giữa không trung.




- Vị bằng hữu này, Ngũ Sắc Bích Hinh rất có ích với tại hạ, hay các hạ bán cho ta đi. Coi như mọi người làm quen, ta sẽ cho các hạ giá cả vừa lòng.



Nội dung thương lượng nhưng thật ra bá đạo không cho từ chối, thanh niên áo đen tin chắc Lâm Tiêu sẽ bán Ngũ Sắc Bích Hinh cho gã.



Lâm Tiêu không muốn nói nhiều:



- Xin lỗi, ta cũng cần dùng Ngũ Sắc Bích Hinh, không thể bán cho các hạ.



Vù vù vù!



Hơn mười võ giả đứng sau lưng thanh niên áo đen đột nhiên hành động, lao lên cản đường Lâm Tiêu đi.



Nghe Lâm Tiêu dứt khoát từ chối, thanh niên áo đen sửng sốt, đôi mắt cười chợt lóe tia âm trầm.



Cường giả Hóa Phàm cảnh hậu kỳ đứng bên cạnh thanh niên áo đen mắt sắc bén trừng Lâm Tiêu, quát to:



- Tiểu tử, đừng có mà không biết điều! Thiếu gia nhà ta là người của Hạ gia thành Đại Viêm. Ngoan ngoãn giao Ngũ Sắc Bích Hinh ra, thiếu gia nhà ta sẽ không bạc đãi ngươi!



Lâm Tiêu trầm ngâm nói:



- Hạ gia, Thành Đại Viêm?



Thành Đại Viêm là một tòa thành trì nằm ở vòng ngoài sơn mạch Lạc Nhật, không trực thuộc quận Hiên Dật. Thành Đại Viêm mạnh hơn thành Tân Vệ nhiều, tương đương với thành Thanh Nham xếp hạng nhất trong sáu vệ thành. Tuy nhiên Lâm Tiêu không biết Hạ gia, trong tài liệu hắn sưu tầm thì chỉ nói đến các thành trì, vùng đất nguy hiểm.